CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 445

Anh nói thế rồi đưa mắt liếc nhìn vị bộ trưởng đáng kính nhưng sợ vợ

số một, Nguyễn Văn Tuyết. Ý anh thế là đã quá rõ. Toản nhanh ý quay sang
Tuyết:

- Chú Tuyết à? Vậy là cháu biết đối tượng của anh hai rồi. Chú biết là ai

không?

- Cái này à? Cái này thì chú biết lâu rồi. Khổ nỗi, có người cứ im, không

dám lên tiếng. Nhát gái thế này khéo lại phải ế mất thôi.

- Nhát gái? – Thùy hỏi – Chú Tuyết này, thế ngày xưa chú tỏ tình trước

hay thím vậy nhỉ?

- Hay cho cái tên nhóc nhà ngươi. Dám ghẹo gan chú à?

- Ủa? Hóa ra ông Tuyết anh dũng phi thường cũng mắc bệnh nhát gái à?

Ánh cũng nhân dịp công kích. Cũng phải nói, ông cũng rất nhanh chóng

hòa nhịp và làm thân với những người Tây Sơn như Tuyết. Và điều này
cũng làm cho những người hầu cận ông bao nhiêu năm thấy ngạc nhiên
thích thú. Không ai ngờ vị quân vương năm xưa sau lớp Hoàng bào kia lại
là con người vui vẻ, dễ gần đến thế.

- Thái thượng hoàng không biết đó thôi – người lên tiếng là Trần Quang

Diệu. Phải nói, ngoài Vũ Văn Dũng thì Diệu là người thích châm chọc
Tuyết nhất. – Lão Tuyết nhà ta nổi tiếng là sợ vợ số một, chẳng bù với tôi.
Ha… ha… Đang nói, Diệu bỗng thấy sau lưng lạnh buốt. Bởi lẽ, không biết
từ lúc nào mà có một đôi mắt sắc lẹm đang chiếu tướng ông. Nếu không
phải là ánh mắt của bà vợ yêu quý Bùi Thị Xuân thì còn ai vào đây nữa.
Nhưng Xuân chỉ làm đến đó rồi thôi. Có lẽ, chuyện gì xảy ra sau đó thì chỉ
có hai người biết. Bà nói thêm:

- Quay lại việc chính đi. Hóa ra Quang Thùy đang tăm tia cô bé Ngọc

Sương đó à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.