CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 471

Lại nói đến Toản. Tất cả những việc vừa qua đều nằm trong sự sắp đặt

của anh. Nhục mạ sứ giả ngay trên điện vốn chính là điều cấm kỵ, không
nên làm đối với bất kỳ quân vương hay quốc gia nào. Thế mà anh vẫn làm
thế. Lẽ nào ngay cả điều cơ bản nhất này anh còn không rõ hay sao?
Không. Anh hiểu rõ chứ. Anh biết, trong mắt người Phương Bắc, dân tộc
Việt mãi vẫn là man di, không biết hành xử. Họ đã nghĩ như vậy thì chìu
theo họ vậy. Cứ hành xử như sáng nay sẽ càng làm cho họ coi thường.
Chắc hẳn Thanh triều sẽ không cần phải suy tính mà đem quân chinh phạt
ngay.

Vào buổi chiều, Toản cho người mời Mã Kim Đa vốn đang giữ chức vụ

Tổng lãnh sự Anh Cát Lợi đến gặp mặt. Tham gia buổi gặp này còn có Thái
thượng hoàng, Quang Thùy, Quang Bàn, Nguyễn Văn Tuyết, Nguyễn
Quang Huy cùng Allan Witchesster, người Đại Úy hải quân Hoàng gia Anh
Cát Lợi đã cùng Quang Bàn về nước ngày nào.

Khi tất cả mọi người đều đã có mặt đầy đủ, Toản nói ngay vào đề:

- Các vị, thời điểm công phạt Phương Bắc đến rồi. Trẫm mời mọi người

đến đây là để bàn xem việc tiếp theo, chúng ta chuẩn bị thế nào.

- Đến lúc đánh nhau với chúng rồi sao? Ha… ha… ha… Chú tư à. Anh

chờ giây phút này lâu lắm rồi. Nói thật, mọi sự trên điện sáng nay thật là
sảng khoái. Ha… ha… ha… – Quang Thùy sảng khoái cười lớn.

- Đúng vậy, ha… ha… nhìn cái mông nở hoa của tên Phó gì đó mà

sướng con mắt – Bàn cũng hùa theo. – Chú tư à, theo anh, lẽ ra phải tăng
thêm chứ hai mươi hèo thì còn nhẹ đó. Phải đánh cho hắn phải lết luôn chứ
thế thì còn nhẹ quá.

- Ai da, ba anh em mấy người quả là… – Nguyễn Văn Tuyết tủm tỉm

cười. Nói thật, ông cũng thấy hả lòng hả dạ. – Nhưng Bệ hạ, việc này
chúng ta có làm quá hay không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.