CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 492

- Thôi được rồi anh hai. Nhiều lúc em không dám tin mình có hai người

anh như vậy nữa đó. Nào, các khanh hãy tính toán xem chúng ta phải làm
thế nào đi.

Nguyễn Quang Huy vốn là Bộ trưởng Bộ Quốc phòng nên lúc nào cũng

phải là người phát pháo trước. Anh nói:

- Bẩm Bệ hạ! Hiện tại, Quân đoàn một đang đóng ở phía Bắc, lúc nào

cũng trong tư thế sẵn sàng chờ lệnh. Quân đoàn bốn thì đang gấp rút di
chuyển, hiện cũng đã ở ngoài Thăng Long rồi. Hạm đội bốn cũng đã sẵn
sàng ngoài vịnh Bắc Bộ. Tất cả chỉ còn chờ Bệ hạ sắp xếp mà thôi.

- Bẩm Bệ hạ - Thượng tướng quân Đặng Văn Long nói. – Thần nghĩ,

trước ta phải sắp xếp xem quân đoàn nào sẽ đối đầu lộ quân nào.

- Chú Long, chú nói vậy thì chắc là cũng đã có chủ ý. Chú nói trẫm và

mọi người nghe thử xem.

- Thần thấy, Quân đoàn một trước giờ ở Bắc Hà, xưa nay vốn đã quen

thuộc địa hình, lại thiện chiến. Thế nên ta có thể điều lên đón đầu lộ quân
thứ nhất của chúng và bắt giữ Vĩnh Tuyền. Còn Quân đoàn bốn vốn dĩ
trước nay phục vụ dưới quyền của Thái thượng hoàng, đã quen chinh chiến
xa nhà và có sở trường tác chiến ở đồng bằng. Thế nên, ta cho họ đón đầu
lộ quân thứ hai. Phần hạm đội bốn, hãy cho họ chờ người Anh Cát Lợi tiến
công rồi mới hành động.

- Có lý. Thần đồng ý với lão Long – người mới lên tiếng là Thượng

tướng quân Nguyễn Huỳnh Đức. – Thần hiểu rất rõ Quân đoàn bốn. Họ thật
sự có sở trường tác chiến ở đồng bằng và công thành chiếm đất. Lý ra, thần
đã muốn xung phong, xin Bệ hạ cho cầm quân. Thế nhưng, thần cũng hiểu
tâm tư của Bệ hạ. Chúng thần dù là người cũ phương nam hay Thất Hổ Tây
Sơn hay Ngũ Phụng Thư đều đã già rồi. Chúng thần nên tạo điều kiện cho
lớp trẻ thể hiện tài năng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.