CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 502

của chúng thì nhiều vô kể. Cũng cần phải biết, một quả tên lửa uy lực tuy
không cao, mỗi quả chỉ có tầm sát thương trong bán kính năm, sáu mét
nhưng với số lượng hàng nghìn quả liên tiếp phát nổ cũng dư sức xé đoàn
quân đang hoảng hốt thành từng mảnh nhỏ.

Quân Thanh lúc này tiến thì không thể, chỉ còn biết lùi lại phía sau.

Nhưng nói lùi cũng chỉ là nói, thực tế thì khác hẳn. Với sự bố trí của Quân
đoàn một, các sư đoàn bộ binh vốn đã tiềm phục sẵn trên các ngã đường
liên tục gặt hái sinh mạng của đám tàn quân. Mà bố trí của Quân đoàn một
cũng đâu đơn giản như thế. Từ hướng Cao Bằng, tiểu đoàn kỵ binh số một
và số hai vượt đèo, truy đuổi ráo riết. Hai mươi lăm vạn quân Thanh lúc
này chỉ còn hơn mười lăm vạn. Quân số như vậy kể cũng rất nhiều, gấp gần
bốn lần quân số của Quân đoàn một. Nhưng đám quân này còn có thể uy
hiếp được ai khi mà mỗi binh sĩ đã rơi vào hoảng loạn, ngay cả vũ khí,
quân kỳ cũng đành vứt bỏ mà chạy tán loạn.

Phải nói Quân đoàn một ít hơn giặc đến hơn năm lần ban đầu vốn dĩ

tưởng chừng như sẽ dễ dàng bị nghiền nát. Nhưng với ưu thế về địa hình,
đặc biệt là vũ khí mà nổi bật chính là những quả tên lửa, quân Thanh hầu
như không còn tính uy hiếp nào. Họ dần bị dồn vào một vùng bình nguyên
rộng dưới chân đèo. Bốn phương, tám hướng xung quanh là các sư đoàn bộ
binh với những binh sĩ lăm lăm những khẩu TSG02 trên tay, sẵn sàng nổ
súng.

Lúc này, có tiếng loa vang lên: “Ta là Đại tướng Phùng Ngọc Viễn,

Tổng tư lệnh Quân đoàn một. Binh sĩ nhà Thanh hãy buông khí giới mà đầu
hàng. Bằng không, đừng trách chúng ta vô tình. Ta lặp lại, hãy buông khí
giới đầu hàng. Trong nửa canh giờ nữa, các người chưa chịu đầu hàng thì
chính là lúc toàn quân bị diệt”.

Lúc này, Vĩnh Tuyền gọi phó tướng của mình là Vương Nham, Phúc

Mộc Thanh và Na Lạp Đôn lại bàn bạc. Y nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.