CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 511

- Ông trời ơi! Lẽ nào ông phụ bạc ta? – Ngô Hùng Quang than vãn – Vũ

Minh, cho quân nghỉ ngơi nửa canh giờ thôi rồi cấp tốc rút lui. Ta nghĩ bọn
chúng chưa chặn vùng Lạng Sơn được đâu.

- Vâng, Phó Nguyên soái. Phải nói bọn chúng quá nguy hiểm, nhất là

cái thứ vũ khí bay trên trời kia. Mạt tướng ở Hậu quân nhìn thấy mà hoảng
sợ vô cùng.

- Thôi, đừng nói nhiều nữa. Ngươi kcho kiểm tra lại quân số đi, xem thử

ta còn được bao nhiêu.

Vũ Minh vâng lời, phân phó cho thuộc hạ kiểm tra quân số. Sau một

lúc, y nhận được hồi báo là chỉ còn vừa đúng mười bốn vạn. Phần còn lại
có lẽ số thì chết, số thì bị bắt sống rồi. Y nhanh chóng báo lại cho Ngô
Hùng Quang.

- Mười bốn vạn… ôi mười bốn vạn – Ngô Hùng Quang cảm thán. – Khi

đi là hai mươi lăm vạn, giờ chỉ còn đúng mười bốn vạn. Lẽ nào trời không
đứng về Đại Thanh ta nữa sao?

- Phó Nguyên soái xin bớt đau buồn. Bây giờ điều cần làm là chúng ta

phải mau chóng quay về. Mạt tướng e là chúng sắp đuổi tới nơi rồi.

- Vũ Minh, chúng ta cho tam quân nghỉ ngơi thêm một khắc thời gian

nữa rồi phải đi ngay mới kịp. Chúng ta phải vượt qua Ải Chi Lăng trong
hôm nay, chờ lâu e rằng sẽ quá muộn.

- Vâng, Phó Nguyên soái.

Lúc này thời gian đã là mười giờ sáng. Đúng lúc Ngô Hùng Quang cho

người nhổ trại cũng chính là lúc y nghe tiếng hô truy đuổi phía xa xa. Quân
Thanh lập tức vội vã tháo chạy. Cứ thế, một trước một sau, hai đoàn quân
cuối cùng cũng đến được Ải Chi Lăng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.