CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 61

- Anh nói vừa đúng, vừa sai. – Bảo lại nói. – Không chờ đến đêm. Lúc

này Đô đốc Long và Đô đốc Lộc đã dẫn năm nghìn quân phóng hỏa thành
Phú Yên rồi. Anh xem.

Nói rồi, ông chỉ tay về phương nam. Như để chứng minh cho lời ông,

thành Phú Yên vang lên từng tiếng nổ lớn, khói lửa bay ngợp trời. Đứng
trên đỉnh đèo Cù Mông, thành Phú Yên ở xa rực cháy như một hỏa lò cực
lớn. Quả thực, quân Tây Sơn không cho quân triều Nguyễn có một phút
giây nào nghỉ ngơi.

Lúc này, dưới chân thành, Đô đốc Lộc suất lĩnh hai nghìn quân, cho đại

pháo liên tục khạc lửa, bắn phá tường thành. Đô đốc Long lại dẫn ba nghìn
quân, vòng qua, phục giết quân Nguyễn Ánh rút chạy.

- Nguy rồi. Giặc Tây Sơn đã tính trước ta một bước. Chúng bỏ thành

Quy Nhơn, đánh úp quân ta ở đây. – Lê Văn Duyệt thất thanh.

- Mau rút ra khỏi thành từ cổng Nam. Chúng không kịp truy kích đâu.

Võ Tánh thét lớn giữa ba quân.

Ra khỏi thành, quân Nguyễn Ánh lại một lần nữa đụng phục binh. Đô

đốc Long cho người bắn tên xối xả. Phía xa, ông lại cho Kỵ mã thương xếp
thành hai hàng nghênh đón quân địch rút chạy.

Dằn co được hơn một canh giờ, Duyệt và Tánh cũng mở được một

đường máu, rút chạy về thành Diên Khánh. Đô đốc Long không cho truy
kích, chỉ dừng lại kiểm tra lại tổn thất.

Trận chiến này kết thúc, quân Tây Sơn toàn thắng, tổn thất gần một

nghìn hai trăm người. Về phía quân Nguyễn Ánh, binh đi một vạn năm
nghìn người, tàn quân lui về Diên Khánh chỉ còn gần một nửa; Lê Văn
Duyệt trúng hai mũi tên trên lưng, máu thấm đẫm chiến bào, Võ Tánh cũng
bị thương nặng nơi chân, không nghỉ ngơi ba tháng dứt khoát không khỏi.
Quả đúng là Nguyễn Ánh đợt này đã “thương gân động cốt” rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.