ra trận. Định Quốc nổi tiếng là siêu chiến hạm đánh đâu thắng đó, là nổi ám
ảnh của địch thủ. Đây là lần đầu tiên, họ nếm mùi đau khổ. Đoàn Văn Cát
ra lệnh dập lửa, đồng thời mở hết tốc lực tiến về phía trước. Hàng trăm tay
chèo lúc này lưng nhễ nhại mồ hôi, kiệt lực nâng mái chèo nặng hai trăm
cân ra sức kéo, đẩy.
Lúc này, một trăm chiến thuyền quay đầu yểm trợ cho Ngô Vương. Dẫn
đầu là năm mươi chiếc khinh thuyền. Họ kinh hãi khi nhìn thấy hàng trăm
chiến thuyền xuất hiện dưới ánh sáng lờ mờ của buổi rạng đông. Dẫu biết
không thể địch lại, chiến thuyền Tây Sơn vẫn quyết tử lao về phía trước.
Họ biết, chiến hạm Định Quốc là tài sản lớn nhất của mình, mất Định Quốc
có nghĩa Tây Sơn không thể đối kháng với đoàn thuyền hùng hậu của Ánh.
Trận chiến trên biển mỗi lúc một dữ dội hơn. Thử tưởng tượng, hàng
trăm chiến thuyền lao vào nhau với tốc độ lớn nhất. Tiếng la hét xung trận,
tiếng binh khí va chạm, chốc chốc lại có tiếng gỗ gãy vỡ răng rắc vang lên.
Máu loang đỏ cả một vùng biển. Các chiến thuyền Tây Sơn chật vật không
chịu nổi. Tốc độ chiếc Ngô Vương cũng dần chậm lại. Lúc này, chỉ có phép
lạ mới cứu nổi.
Đúng lúc này, một loạt tiếng nổ lớn vang lên. Định Quốc, đây đúng là
tiếng gầm của hải pháo trên tàu Định Quốc. Vannier giật mình nhìn sang
mạn trái phía xa xa. Một chiếc Định Quốc khác lù lù tiến tới, cùng với nó là
hơn một trăm chiến thuyền lớn nhỏ.
“Nguy. – Vannier tự nhủ – Chỉ một khắc không đề phòng mà phe ta lâm
vào nguy hiểm”. Quân nhà Nguyễn còn lại hơn bốn trăm chiến thuyền thì
làm gì mà nguye hiểm? Phe địch cùng lắm chỉ có hơn một trăm. Nhưng
đừng quên, trong đó có một chiếc Định Quốc.
Ầm… ầm… Cùng với sự yểm trợ của những tàu nhỏ xung quanh, chiếc
Lê Hoàn do Đô đốc Thiệu chỉ huy lại nhả một loạt pháo về phía chiếc Hy