CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 9

nói về chuyện này.

Dứt lời, ông Mạnh đứng lên, quay vào phòng đọc sách. Ít phút sau, ông

quay trở ra với một chiếc hòm gỗ thông cũ kỹ trên tay. Chiếc hộp hình chữ
nhật, chiều ngang một tấc, chiều dài khoảng ba tấc. Nắp hộp hình vòm.
Điều duy nhất gây chú ý là chiếc ổ khóa màu vàng. David không biết ổ
khóa làm bằng chất liệu gì, giống vàng nhưng không phải vàng. Hình dạng
ổ khóa giống như trong những bộ phim kiếm hiệp Hongkong anh từng xem
trước đây, trông có vẻ niên đại cũng khá lâu rồi. Có lẽ là đồ cổ cũng nên,
bán đi chắc cũng được bộn tiền.

- Khóa đồng, mạ vàng đấy con ạ. Tính ra nó cũng được hơn 300 năm rồi

đấy.

- Sao? Thế ra nó thật là đồ cổ ạ? Trước đây ba có kể thời gian trước khi

gặp mẹ con, ba rất khổ, không tiền bạc. Sao ba không bán nó đi. Lúc đó dễ
cũng được mấy trăm ngàn. Giờ này có lẽ ba là triệu phú hay tỷ phú mất rồi.

- Sao mà bán được hả con? Ông Mạnh cười hiền từ. Nó là di vật của tổ

tiên mà. Chiếc hòm này được xem như là gia bảo, truyền từ đời này sang
đời khác cho đích tử. Lẽ ra ba không có được giữ đâu. Ba chỉ là con thứ.
Ông nội con có năm người con, ba thứ tư nhưng bác hai con là con gái, bác
ba chẳng may mất sớm do bom đạn khi đi lính. Thế là chiếc hòm này được
trao cho ba, giờ nó là của con.

Dứt lời, không để David hỏi thêm, ông Mạnh rửa tay ở vòi nước gần đó,

chắp tay khấn vái rồi run run tra chìa khóa vào ổ. Cạch một tiếng, ổ khóa
bung ra.

- Mình theo đạo Công giáo. Nhưng đây là di vật tổ tiên nên mình phải

thế con ạ. Ông Mạnh trả lời khi David tỏ ra bất ngờ khi thấy ông khấn vái.
Vái lạy là điều không được cho phép đối với người Công giáo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.