CÁNH TRÁI - Trang 9

tiết không như anh tưởng. Hoan ngỡ rằng cô đang điều khiển anh theo cách
cô muốn. Còn anh vẫn vững tin mình kiểm soát mọi việc. Nếu quyết định
sống cùng nhau, họ cần nhất thiết xóa bỏ những ảo giác. Như vậy, Hoan
tuân theo hoạch định của anh thì hơn. Anh không cho phép cô xô lệch các
thứ tự mà anh đã sắp đặt...

Hết ngật cổ ra sau rồi lại áp một bên má xuống mặt bàn, cô gái bắt đầu

huyên thuyên đầy hào hứng về đám cưới. Vinh đành đưa ra một sự thật
khác, trấn áp cơn hưng phấn quá đà dâng lên trong mắt Hoan:

- Chúng ta có một khó khăn. Vấn đề chỗ ở.

- Chẳng phải anh có một căn hộ ở ngay trung tâm, như anh vẫn thường

kể cho em nghe đấy ư - Chẳng có dấu hiệu nào Hoan bớt phấn khích.

- Anh không sống một mình...

- Em chưa hiểu - Cô gái ngẩng phắt lên, bỗng hết sức chú ý vào câu

chuyện.

- Nếu đúng như em muốn, cần phải chờ cho đến khi căn hộ tầng năm

thuộc về anh hoàn toàn - Vinh kết lại, sau khi kể sơ qua cho Hoan nghe về
bà chủ nhà già nua và bản hợp đồng liên quan đến cái chết tất yếu - Vấn đề
chỉ là thời gian.

- Vì sao anh không nói về chuyện này ngay từ đầu? - Đôi mắt rộng tối

sầm, tựa hai mặt nước đột nhiên đen sẫm, không ánh phản chiếu. Giọng nói
líu nhíu lào thào - Em căm ghét sống chung chạ với người lạ. Em căm ghét
chờ đợi!

- Tùy em lựa chọn!

Họ tạm ngưng gặp nhau. Vinh thấy nhẹ nhõm. Hoan mới tốt nghiệp đại

học. Một công việc văn phòng và dịch thuật tạm ổn. Vẫn ở nhà thuê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.