CÁNH TRÁI - Trang 95

quán cà phê ngoài trời dọc đại lộ Scholossplatz. Những mỏm đồi xa thẳm
che khuất đường chân trời. Vĩnh nhìn rất lâu bưu thiếp, kiếm tìm Minh
trong đám đông tấp nập rảo bước trên khu phố trung tâm. Rồi anh sực hiểu
mình đang làm một việc vô nghĩa. Điều này thoi mạnh vào ngực anh, như
một nắm đấm vô tình nhưng đủ tàn nhẫn. Vĩnh lật nhẹ, chậm rãi đọc dòng
chữ phía sau. Minh viết: "Công việc hiện thời của em ổn thỏa. Chẳng có gì
phàn nàn. Anh cứ sống như anh đã chọn. Em sẽ không gặp anh nữa. Thật
tốt khi cuối cùng, anh và em đã thay đổi. Đó là dấu hiệu của sự can đảm.
Chúc may mắn!".

Người đàn ông trẻ đứng, lặng re. Bao nhiêu thời gian đã trôi qua, anh

không rõ. Anh ngước lên, nhìn xuyên qua vòm lá nóng bức. Những vệt mây
trắng, chẳng khác gì các vệt mây in trên bưu thiếp, đang trôi nhè nhẹ.
Chúng chuyển động im lìm đến nỗi ngỡ như mọi thứ trên thế gian này
không hề suy suyển gì nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.