CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1036

Không chỉ mình nàng, mà cả Lý Ánh cũng không thể chấp nhận. Ở cái

nơi phân dòng chính thứ, lại còn phân rõ Nam, Bắc này, trong mắt nhóm
quý nữ lấy gia tộc để kiêu ngạo, lấy thân phận của mình để làm cao này, tại
cái thời đại do thế gia và Quận Vương cùng thống trị thiên hạ này, có rất ít
người chịu tin tưởng sự thật này.

Đặc biệt là Trịnh Du, nàng không thể tin được, nếu ngay cả ưu điểm ấy

của mình cũng mất đi, vậy nàng còn có thể dùng cái gì để đuổi Trương thị
kia đi? Để chứng tỏ sự cao quý, kiêu ngạo của bản thân?

Lý Ánh nhìn sắc mặt trắng bệch của Trịnh Du, môi mấp máy muốn an ủi

nàng hai câu, đột nhiên Trịnh Du cười lên, mặt mày lại trở nên kiên định, tự
tin, nàng xoay người lên người, khẳng định chắc chắn nói: "A Ánh, Hiếu
Quán rồi sẽ hối hận, hôm nay nàng ta có thể giúp huynh ấy đoạt lại binh
quyền, vậy còn ngày mai? Vạn nhất trên đường huynh ấy xuất chinh gặp
phải tai họa thì sao? Vạn nhất có người làm khó, cố ý trì hoãn quân lương,
vạn nhất huynh ấy bị vây hãm, viện binh lại không chịu tới thì sao? Biến
hóa rất nhiều, nàng ta chỉ là một tiện thiếp, cũng chỉ có thể giúp huynh ấy
được đến đó thôi, không bao lâu nữa Hiếu Quán sẽ hiểu rõ, sẽ hối hận..."

Hai người kẻ trước người sau cưỡi ngựa ra ngoài.

Ngoài cửa, đám người Thu công chúa cũng đang mặc trang phục người

Hồ gọn gàng và sang trọng. Nhìn thấy hai nàng bước ra, các nàng cười ha
ha rồi cùng vây xung quanh, một đám quý nữ Tiên Ti, đi cùng với mấy cô
tử thế gia người Hán mới đại hiển (hiển hách, vinh hiển) vài năm gần đây,
mặc trang phục người Hồ, giục ngựa chạy về phố đông.

Phố đông đúng là một con phố phồn hoa. Khắp phố đều ồn ào náo nhiệt,

cờ xí của các cửa hàng tung bay, tiếng la hét của nhóm tiểu thương vang
khắp đất trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.