CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1120

thời quỳ gối trước người của nàng, ra sức dập đầu, run rẩy cầu xin: "Trương
cơ, tha mạng, tha mạng...."

So sánh với cái người đối với Trương Khởi vẫn tương đối dịu dàng, một

người cung nữ khác ở trước mặt nàng luôn bày ra vẻ mặt khinh thường, lúc
này sắc mặt càng xanh mét, tuyệt vọng dập đầu, trong lòng hối hận, nước
mắt nước mũi trên mặt cũng kết hợp thành một đoàn.

Nhưng Trương Khởi lại không hề trả lời.

Nàng còn chưa kịp đáp lời, cằm bỗng nhiên thấy đau xót, một bàn tay to

giữ nó lại làm cho nàng không thể không ngẩng đầu, đối mặt với bóng đêm
vô tận, đối mặt với đôi mắt thâm thúy, lạnh lùng của Lan Lăng Vương.

Đoạn đường nghiêng ngả này, hiển nhiên đã làm cho nàng trở nên chật

vật. Giờ phút này, mái tóc dài của nàng đã xốc xếch không chịu nổi, tóc ở
thái dương dính bết lại. Cánh môi mềm mại tái nhợt, phía trên bởi vì khô
khốc mà bật cả máu. Khuôn mặt từ trước đến giờ luôn sạch sẽ cũng dính
không ít bụi bẩn.......

Phụ nhân của hắn, vì muốn rời khỏi hắn, mà không tiếc bản thân trở nên

nghèo túng nhếch nhác như thế, Lan Lăng Vương đột nhiên đưa tay, nâng
nàng lên trên lưng ngựa.

Cũng không quản đến hai tỳ nữ đang không ngừng dập đầu trong xe

ngựa, hắn trầm trầm ra mệnh lệnh: "Giết", vừa dứt tiếng, hai cung nữ mặc
dù to lớn nhưng cũng không có võ công bị mạnh mẽ kéo xuống. Ngay sau
đó, hai tiếng kêu thảm thiết đột nhiên truyền ra, tiếp theo liền không tiếng
thở nữa.

Lúc này, chỗ Vệ Doanh, ngọn đuốc tấp nập thắp lên, tiếng người mơ hồ

truyền đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.