CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1145

nữ nhân mà hắn vừa thấy đã vui vẻ đầy cõil òng, là A Khởi của hắn. Khi
Lan Lăng Vương mừng như điên, thì sắc mặt Trương Khởi lại thay đổi lớn.
Nàng mím miệng thật chặc, nhưng sắc mặt kia càng ngày càng trắng, càng
ngày càng trắng.

Lan Lăng Vương kinh hoảng, vội vàng đặt nàng ở trên giường, hắn quỳ

trên mặt đất ôm nàng khẩn cấp hỏi: "A Khởi, A Khởi, nàng làm sao thế?"
Lần đầu tiên hắn lạnh lùng quát: "Người tới, đi gọi đại phu, gọi đại phu"

Trong tiếng quát gấp gáp của hắn, sắc mặt của Trương Khởi càng trắng

bệch như tờ giấy, nàng nặn ra một nụ cười với hắn, muốn nói gì đó. Nhưng
nơi bụng lại truyền đến cảm giác đau nhói, còn có một dòng nước ấm trào
ra, khiến miệng nàng mở rộng, lại không phát ra được âm thanh nào.

Lan Lăng Vương theo tay của nàng, từ từ nhìn xuống dưới.

Nơi quận nàng, rõ ràng có thể thấy được vết đỏ đang loang ra.

Mà lúc này, A Lục từ trên bậc thang vọt xuống, nàng ta nhào tới trước

mặt Trương Khởi, vừa hốt hoảng lau máu, vừa nói với giọng khàn khàn:
"Đại phu đâu rồi, đại phu đâu?"

Thấy sắc mặt Trương Khởi tái nhợt vô cùng, A Lục buồn bã kêu lên: "A

Khởi, đừng sợ, ngươi đừng sợ, đứa bé không có chuyện gì, đứa bé không
có chuyện gì. . . . . ."

"Đứa bé?"

Lan Lăng Vương không hiểu lẩm bẩm.

Chỉ chốc lát, đại phu đã chạy đến. Ông ta chẩn mạch xong, liền lắc đầu

với Lan Lăng Vương một cái, thở dài nói: "Quận Vương, hạ thần vô năng,
đứa nhỏ này không giữ được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.