CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1379

Nói tới đây, hắn vung ống tay áo, không nhìn Trịnh Du một cái liền đi ra

ngoài.

Nhìn thấy hắn bước nhanh rời đi, Trịnh Du không thể tiếp tục kiềm chế

quát lên: "Cao Trường Cung ——"

Bước chân của Lan Lăng Vương hơi dừng lại, đảo mắt. Lại cất bước tiến

lên.

Phía sau hắn, Trịnh Du đang thở hổn hển.

Thở dốc một hồi, nàng ta đột nhiên cười khanh khách lên. Vừa cười,

nàng ta vừa đập ly rượu xuống đất ầm ầm, trong tiếng "rốp" của ly rượu vỡ
vụn, nàng ta khàn khàn khóc ròng nói: "Cao Trường Cung, ngươi cho rằng
Thái hậu chỉ hôn rồi thì dễ hòa ly thế sao?" Khóc tới đây, nàng ta lại cười
khanh khách hai tiếng.

Nhưng cười cười, nàng ta lại đau buồn, không khỏi bụm mặt. Từ từ ngồi

chồm hổm trên mặt đất, khóc rống lên.

Vừa khóc, nàng ta vừa khó có thể tự kiềm chế nức nở nói: "Trường

Cung, ta thật sự thích chàng, thật sự thích. . . . . Nàng ta đã thành hoàng phi
rồi, giữa hai người không còn gì rồi, sao chàng vẫn muốn hòa ly với ta?"

Trương Khởi lảo đảo lui ra lầu các,được chúng cung nữ thái giám đỡ lấy,

vội vã leo lên xe ngựa.

Theo màn xe được kéo lên, tiếng khóc lóc rất nhỏ gần như không nghe

được, mơ hồ truyền đến.

Tiếng khóc lóc mặc dù nhỏ, nhưng mọi người từ trong cung ra, đều là

người tai mắt linh hoạt, ý nghĩ nhanh nhẹn. Lập tức, mấy thái giám dẫn đầu
nhìn thoáng qua lẫn nhau xong liền gật đầu với thái giám đánh xe, ý bảo
hắn cho xe ngựa chậm lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.