CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1488

Giọng của hắn lập tức trầm xuống: “Mau cầm cây đuốc tới.”

“Vâng.”

Rốt cuộc, trước mắt, lại xuất hiện một cây đuốc sáng choang.

Nhìn này câu đuốc đang cháy phừng phừng, Trương Khởi ngẩng mặt, cất

giọng khàn khàn: “Trường Cung, Trường...”

Giọng của nàng vô cùng yếu ớt, cơ hồ không nghe rõ.

Mà trong lúc nàng mở miệng nói, thì gương mặt tuấn mỹ tuyệt luân của

Cao Trường Cung bỗng nhiên khựng lại, chỉ thấy hắn nghiêng đầu, nghiêng
tai lắng nghe một hồi. Sau đó, trên mặt của hắn thoáng qua vẻ vui mừng
như điên, run giọng nói: “Nàng ấy ở trong giếng. Nhanh, mau ném một sợi
dây xuống.”. Dứt lời hắn liền đoạt lấy sợi dây này, vung xuống đáy giếng.

Sợi dây vừa rơi xuống, hắn liền cảm thấy có người khẽ động vào sợi dây.

Quả nhiên có người!

“Đi chuẩn bị một sợi dây cùng một thùng gỗ, phải đi xuống giếng nước,

đưa cái thùng cắt kia lên.”

“Vâng.”

Không bao lâu, một thùng lớn liền xuất hiện trước mắt Trương Khởi.

Trương Khởi vịn vào cái thùng này, gian nan, choáng váng cũng không

biết mất bao nhiêu thời gian mới có thể kéo lên được.

Nàng vừa mới vào thùng, thùng gỗ đột nhiên kéo lên băng băng, tiếp đến

là những vầng sáng chói lóa như ánh mặt trời rọi vào trong mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.