CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1505

Mà trong đám hộ vệ, có một số lính trinh sát đối với địa hình nơi này hết

sức quen thuộc, dưới sự dẫn dắt của họ, hơn một trăm người không có một
ai gặp nguy hiểm, lướt qua phạm vi thành Vũ Uy, phi thẳng vào tuyến trong
biên giới của thành phía Bắc.

Mà lúc này, trời mới vừa tảng sáng không lâu.

Trải qua mấy canh giờ lật nghiêng lật ngả, Trương Khởi đã choáng váng

trầm trầm, lại bị Lan Lăng Vương lay tỉnh, nàng cũng chỉ theo phản xạ mà
cười với hắn một tiếng, ánh mắt mê man, hô hấp dần dồn dập, hình như lúc
nào cũng có thể sẽ lâm vào hôn mê.

Tình huống như thế, Lan Lăng Vương rất quen thuộc, thuộc hạ của hắn

mỗi một năm hết tết đến cũng sẽ có rất nhiều người sau khi bị thương đều
xuất hiện tình huống như thế, sau đó vì không chữa trị kịp mà chết.

Bất tri bất giác, hắn ôm Trương Khởi càng thêm chặt.

Có lẽ là hắn ôm quá chặt, nên không được bao lâu, Trương Khởi liền ưm

một tiếng, kêu: “Đau.”

Lan Lăng Vương vội vàng thả lỏng dây dương, cánh tay cũng nới lỏng

hơn nhiều.

Trương Khởi mở mắt ra thấy hắn không chớp mắt nhìn mình chằm chằm,

hai con mắt đỏ ngầu, phản xạ đầu tiên chính là dịu dàng cười một tiếng.

Thấy nàng mỉm cười, vẻ mặt của hắn lại càng thêm bi ai.

Đột nhiên, hắn khàn giọng gọi: “A Khởi......”

“Vâng.”

“Ngươi muốn gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.