CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1562

Cơ hồ trong một đêm, Trương Khởi thành người cực giàu. Dĩ nhiên,

những thứ này là của Lan Lăng Vương, hắn ném cho nàng, nàng liền thu,
nhưng nàng không có sử dụng.

Cũng không biết A Lục như thế nào? Có nên liên lạc với nàng ấy ngay

giờ không.

Thấy nàng đứng ở trên gác xếp, nhìn bóng người qua lại giữa ngã tư

đường mất hồn. Lan Lăng Vương liền sải bước đến.

Hắn dựa vào nàng, thấy vành tai và ngón tay nàng đã cóng đến đỏ bừng,

môi bĩu một cái ra lệnh: “Đi về nghỉ ngơi đi.”

Trương Khởi nhỏ giọng trả lời: “Ta còn muốn xem một hồi.”

Hắn không có trả lời, mà xoay người rời đi. Chỉ chốc lát. Trên lưng

Trương Khởi liền ấm áp, có thêm một cái áo lông phủ trên người nàng.

Kéo nàng qua tỉ mỉ che kín từ đầu đến chân, buộc chặt dây áo lông cáo,

bàn tay ấm áp của Lan Lăng Vương dắt lấy nàng, nói: “Đi thôi.”

“Đi đâu?” Bị cử động dịu dàng của hắn làm cho hoảng hốt, Trương Khởi

kinh ngạc hỏi.

“Tùy tiện đi một chốc.”

Hai người tay nắm tay đi ở trên đường phố.

Vừa đi, Trương Khởi vừa thỉnh thoảng cúi đầu nhìn hai cái tay nắm chặt.

Ngón tay của hắn thon dài có lực, hình dáng cực kỳ hoàng mỹ, nắm lấy tay
nhỏ trắng mịn của nàng, hoàng mỹ cứ như đồ vật được điêu khắc ra, nhưng
lại không có cảm giác chân thật.

Hai người cứ đi như vậy, bước chậm trong bão tuyết. Trong nháy mắt,

trên mũ xa của hai người đã ủ đống một tầng tuyết thật dày, áo lông cáo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.