CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 2000

một chém xuống!

Theo dấu tay này của hắn, cửa thành “cót két” mở ra. "Thùng thùng ——

thùng!", trong tiếng trống dồn dập, mấy ngàn tướng sĩ thủ thành mệt mỏi rã
rời, giờ khắc này, bao mệt nhọc liền tan biến hết, bọn họ cưỡi ngựa vọt ra
khỏi thành Lạc Dương!

Trong lúc này, bên ngoài tạo thành xu thế vây kín, đè bẹp đại thế của

quân Chu. Lạc Dương Vương khàn khàn giọng liên tiếp hạ lệnh, truy kích
đến tận đại bản doanh của quân Chu. Trong tiếng vó ngựa rầm rập, ngay cả
mặt đất cũng chấn động theo, làm cho hai chân Trương Khởi mềm nhũn.
Thành Sử bước nhanh về phía trước, đỡ lấy Trương Khởi, nhỏ giọng hỏi:
"Phu nhân, có phải người không thoải mái hay không?".

Trương Khởi gật đầu, nàng nén lệ vui vẻ đáp: "Ta không sao!"

"Phu nhân, ta đỡ người trở về vương phủ thôi."

Thành tường lại khe khẽ rung lên, Trương Khởi đứng cũng đứng không

vững, Thành Sử dứt khoát quay đầu, bàn giao công việc cho một Hiệu úy,
rồi đỡ Trương Khởi đi xuống dưới.

Trương Khởi vui mừng đến ngay cả chân cũng mềm nhũn, nàng tựa vào

người Thành Sử, bước từng bước một xuống đầu tường.

Mà lúc này, cả thành Lạc Dương, mọi người vẫn còn tràn ngập trong

không khí mừng vui như điên.

Trận đại chiến này, cho đến gần tối mới kết thúc. Quân Chu bị đánh tơi tả

không thể không nhổ trại thối lui, vì thế khắp cả thành Lạc Dương chìm
trong tiếng cuồng hô vang vọng trời đất!

Ánh trời chiều vừa ngã về tây, thì một đội hắc kỵ binh cả người đẫm máu

xuất hiện lần nữa ở cửa thành. Nhìn thấy bọn họ, bách tính đã sớm tụ tập ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.