CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 370

Không biết tại sao, nghe thấy bốn chữ "có thể xứng đôi", Trương Hiên

lại cảm thấy đau đớn.

Hắn nhìn chăm chăm vào nàng, lúc lâu sau mới hỏi: "Không phải muội

thích Trần Ấp sao?"

Trương Khởi khẽ lắc đầu, nàng nhìn mũi chân mình, khẽ nói: "A Khởi

sợ, A Khởi phải làm thê thất của người ta."

Giọng nói vẫn mềm mại, như một đứa bé đang kiên trì với yêu cầu của

mình.

"Gả vào hàn môn, con cháu của A Khởi cũng chỉ có thể là con cháu hàn

môn, ra vào kinh đô sẽ bị người ta coi thường mãi mãi, A Khởi không sợ
sao?" Còn có một câu hắn không nói tiếp, đám hỏi chú trọng môn đăng hộ
đối. Nàng tuy là con gái riêng, nhưng vẫn mang họ Trương, vẫn chảy dòng
máu của Trương thị Kiến Khang. Gả nàng cho kẻ bần hàn, để đời sau của
kẻ bần hàn có huyết mạch của Trương thị, đó là bất kính với huyết mạch
gia tộc.

Trương Khởi hiểu vẻ mặt của hắn, nhưng nàng vẫn muốn đấu tranh. Lập

tức lắc đầu, nàng cúi đầu nói: "Con cháu quá xa xôi, A Khởi chỉ muốn lúc
này có thể sống thiết thực chút."

Trương Hiên lặng thinh.

Qua hồi lâu, Trương Hiên khẽ nói: "Đây là việc lớn, A Khởi để Cửu

huynh suy nghĩ một chút."

Nói tới đây, hắn cười nói với Trương Khởi: "Được rồi, không còn sớm

nữa, muội đi học đi."

"Dạ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.