CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 390

Trương Khởi khéo léo đáp một tiếng, đứng lên.

Tiêu Mạc đột nhiên cất bước, hắn đi tới trước mặt nàng, tay phải duỗi ra

ôm chặt nàng vào lòng. Ôm lấy hông nàng, Tiêu Mạc thở hắt ra một hơi.

Cảm thấy hắn chỉ ôm mình, cũng không có động tác gì khác, Trương

Khởi cũng an tâm. Nàng ngoan ngoãn gục trong lòng hắn. Bàn tay mơn
trớn từ mái tóc tới thắt lưng nàng, Tiêu Mạc thở dài nói: “A Khởi, muốn có
được muội, sao lại khó khăn đến thế?” Điều khiến hắn không thể tưởng
tượng được là, càng không chiếm được tim của hắn lại càng ngứa ngày
không chịu được. Bây giờ hắn chỉ ước ngày nào cũng có thể nhìn thấy
nàng.

Trương Khởi ngoan ngoãn dựa vào ngực hắn, không nói lời nào.

Một lúc lâu sau, Tiêu Mạc mới đẩy nàng ra, cất bước đi ra ngoài.

Đi được vài bước, hắn bỗng dừng bước, quay đầu lại nhìn Trương Khởi

đang cúi đầu, lặng lẽ tiễn hắn đi, Tiêu Mạc chợt hỏi, “Muội không cảm thấy
không đành lòng sao?”

Trương Khởi ngẩn ra, há cái miệng nhỏ nhắn không hiểu nhìn hắn. Vẻ

mặt này!

Tiêu Mạc sa sầm mặt, kéo cửa phòng sải bước đi ra ngoài.

Cho đến khi hắn biến mất trong tầm mắt, Trương Khởi mới vội vàng

đóng cửa phòng. Dựa người lên tấm cửa gỗ, nàng nhắm hai mắt lại. Nàng
thành công rồi! Từ từ vươn tay, nàng che mặt mình, hồi lâu vẫn không nhúc
nhích.

Nàng thành công rồi!

Dù sau này thế nào, ít nhất giờ khắc này, nàng đã thành công rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.