CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 603

Hắn vươn tay xoa nhẹ lên mặt nàng, ngón tay ấm áp lau đi giọt nước

đọng từ khóe mắt nàng chảy xuống, hắn khẽ khàng nói: "Mi mục như vẽ,
suối tóc đen như gấm, óng mượt đến có thể soi rõ bóng người."

Giọng hắn khàn và nhỏ, giống như đang ngâm một bài thơ động lòng

người nào đó, mượt mà như tơ, nhẹ như gió xuân vờn thổi. Ánh mắt sâu
lắng mênh mang ấy như phong tỏa khiến cho Trương Khởi có muốn nhúc
nhích cũng chẳng được.

Cho tới khi hắn cúi đầu đáp nhẹ lên môi nàng một nụ hôn, Trương Khởi

mới sực tỉnh lại. Thoắt cái mặt nàng đỏ tới tận mang tai. Muốn cúi đầu thấp
hơn nữa, nhưng càng cúi đầu thì hơi thở ấm áp của hắn vẫn quanh quẩn mãi
không tan.

Nhìn bộ dáng luống cuống tay chân cùng cả khuôn mặt đỏ au của

Trương Khởi, Cao Trường Cung nhếch khóe miệng thì thào gọi: " Trương
thị Trương Khởi?"

“Vâng.”

"Ta ôm nàng một chút."

Miệng thì nói, tay hắn cũng đã hành động.

Hắn duỗi tay ôm eo kéo nàng vây vào trong ngực.

Trương Khởi còn chưa kịp phản ứng, cả khuôn mặt đã dán vào ngực hắn,

hơi thở nam tính mạnh mẽ xông vào mũi khiến nàng cứng ngắc đến cả
không dám thở.

Cao Trường Cung ôm một hồi lâu, mới trầm giọng nói: "Thời tiết nắng

hè chói chang, mà A Khởi lại mát lạnh như ngọc, thật làm cho người ta vô
cùng thoải mái."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.