CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 604

Mặt Trương Khởi vọt đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Buông ta ra."

Cao Trường Cung nhoẻn miệng cười, cúi đầu nói: "Thật sự rất dễ chịu."

Trương Khởi lại càng thêm e thẹn. Nàng cúi đầu sát tới ngực, suy nghĩ

hồi lâu cũng chỉ tìm ra được một câu, "Sắp khai yến rồi."

Hắn ôm nàng, vốn đang cảm xúc dâng trào, nghe được lời nàng nói, cánh

tay càng siết chặc hơn, cơ thể cũng căng thẳng theo.

Siết chặt cánh tay ôm thêm một hồi Cao Trường Cung mới buông nàng

ra. Nhìn thấy Trương Khởi vội vàng xoay người lùi về sau mấy bước, quay
lại nhìn mình trong gương đồng chải chuốt lại mái tóc ẩm ướt. Cao Trường
Cung nghiêng đầu đưa ánh mắt nhìn tới bóng nàng trong gương.

Cùng một lúc, trong gương liền xuất hiện hai gương mặt xinh đẹp tuyệt

trần.

Xuyên qua gương nhìn thấy hai mắt sâu đến thăm thẳm của Cao Trường

Cung tỏa sáng, Trương Khởi thẹn thùng rũ đầu xuống, nàng lí nhí nói:
"Người xoay mặt sang chỗ khác đi." Lúc nói chuyện, người Kiến Khang
vốn thích kéo dài âm cuối, huống chi Trương Khởi còn sở hữu được chất
giọng uyển chuyển mềm mại? Chỉ đơn giản mấy chữ, cứ tưởng như đang
hờn dỗi khiến cho người nghe có cảm giác ngứa ngáy đến tận tim.

Cao Trường Cung nhếch môi, hắn thâm tình ngắm nhìn khuôn mặt nhỏ

bé tuyệt đẹp khó ai bì trong gương rồi thật sư xoay người qua.

Hắn đưa lưng về phía nàng mà lòng thầm nghĩ: A Khởi vừa mở miệng

cất lời đã lộ ra nét yêu kiều thánh thót. Vừa rồi rõ ràng là nàng ấy muốn từ
chối ta, nhưng nàng vừa cất lời lại làm cho lòng ta mềm đi, rất có năng lực
quấy rối người. Hơn nữa, với mùa hè đổ lửa như thế này, mà nàng thì lại
trơn láng như ngọc, dìu dịu thơm ngát, mát mẻ hợp lòng người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.