CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 936

Nàng cũng không nói nhảm, bình tĩnh nhìn Trương Khởi, hỏi "Ngươi

muốn thứ gì?" Nàng hỏi "Chỉ có ba người chúng ta ở nơi này, ngươi có yêu
cầu gì cứ việc nói ra, ta chỉ muốn người rời khỏi Trường Cung."

Rời khỏi Cao Trường Cung sao? Mấy chữ nghe đơn giản đến thế mà

khiến trái tim Trương Khởi xoắn vào cảm thấy khó thở. Bây giờ nàng
không nhìn thấy một người đang sải bước đi đến, khi nghe thấy câu hỏi này
xong thì nhanh chóng dừng bước, ẩn thân phía sau cây đào.

Trương Khởi nhìn về phía Trịnh Du, thời khắc này, trên mặt nàng vẫn

mang theo nụ cười dịu dàng như cũ, vẻ mặt càng thêm nhã nhặn lịch sự như
nước, vừa thanh thản vừa thoải mái.

Khóe môi của nàng giật giật.

Sau khi đau đớn trong tim qua đi, lý trí nói cho nàng biết, rốt cuộc cơ hội

của nàng cũng đã tới đúng như lời Trịnh Du, nơi đây chỉ có ba người các
nàng, nàng có thể nói lên yêu cầu của mình, tin tưởng Trịnh Du sẽ vui vẻ
hoàn thành nó.

Nhưng khóe mội nàng hơi giật giật, cuối cùng lại ngậm miệng.

Nàng thua không nổi cho nên không thể thua.

Dưới cái nhìn chằm chằm của Thu công chúa, Trương Khởi không chịu

được, giọng khàn khàn khẽ cười, nhẹ nhàng chậm chạp nói: "Lời này đã
đượcTrường Cung đồng ý? Nếu hắn đồng ý, ta sẽ rời đi."

Nói xong, nàng nở nụ cười sáng lạn với hai nàng ta, tao nhã xoay người,

vứt cành liễu xanh vừa bẻ, khẽ hát tiểu khúc nước Trần không biết tên, cúi
đầu đi cách xa hai người.

Thu công chúa nóng giận không chỗ phát tiết. Nàng nghiến răng nghiến

lợi quát lên: "Đúng là tiện tì xấc láo"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.