CAO THỦ DỤ TÌNH - Trang 155

nói.” Cô không từ chối, càng làm hi vọng trong lòng em tăng thêm mấy
phần.

Cô trợn to mắt, bị thái độ và ngôn từ thay đổi của anh hù sợ. “Anh……

thay đổi rồi?”

Thường Phong Dịch cười khổ. “Nếu không thẳng thắn hơn, anh sợ

không thể bù đắp cho em.”

Nhịp tim bỗng dưng đập nhanh hơn, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ

bừng, thật lâu sau mới lắp bắp nói: “Anh…… Anh lại nói linh tinh!”

“Không, hôm nay mỗi câu nói của anh đều xuất phát từ đáy lòng.”

Thường Phong Dịch lắc đầu, dịu dàng nói: “Hãy nghe anh nói, Tiểu Đề, anh
biết hôm đó nói với em, quan hệ giữa anh và em chỉ là vở kịch đùa giỡn đã
làm tổn thương em sâu sắc, anh rất xin lỗi, anh không cầu xin em lập tức
tha thứ cho anh, chỉ hi vọng sau khi em nghe xong những lời anh nói, có thể
từ từ tha thứ cho anh, cũng chấp nhận anh ở cạnh em lần nữa.”

“Phong Dịch…….” Cô hơi luống cuống cúi đầu, thấy tay mình bị anh

nắm chặt, qua lúc lâu cô mới từ từ nói. “Anh muốn nói gì?”

“Tiểu Đề, từ đầu tới cuối em đều không biết một chuyện, đó là —— anh

vẫn luôn yêu em. Thực ra, từ lúc chúng ta gặp nhau sau vườn, anh đã yêu
mến em gái vừa đáng yêu vừa cố chấp này, cho đến lúc chúng ta trưởng
thành, cảm giác của anh cũng không thay đổi.”

“Năm ấy em cầu xin anh quay lại Đài Loan làm bạn nhảy trong vũ hội

tốt nghiệp của em thì anh đang có một dự án đầu tư, không thể tránh được,
nhưng không biết vì sao, anh đã bỏ lại công việc chạy về Đài Loan. Đến lúc
thấy bạn học có hành động xấu với em, anh giống như bị đổ cả thùng dầu
lên người thuận tiện châm lửa, cả người bốc lửa, cuối cùng mất khống chế.
Lúc ấy, anh ngốc đến mức không hiểu tại sao vừa thấy có người tán tỉnh em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.