CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 611

dựa vào cái mặt già này của cậu, cháu làm tới chức phó tổng giám đốc, như
thế không biết đủ sao? Thằng bé này, làm sao lại không chịu tiến bộ.

- Cậu, cậu ơi, cháu sai rồi, cậu tha cho cháu, cháu không dám nữa.

Trương Nhị Đản càng nói tình cảm, Sở Văn Lâu càng run sợ, ngã lăn ra

đất, ôm lấy chân ông khóc rống lên.

Trương Nhị Đản nuối tiếc lắc đầu:

- Dẫn sói vào nhà, đúng là dẫn sói vào nhà, một con sói cho ăn không

bao giờ nhớ ơn! Trương Nhị Đản này sao lại có thứ thân thích khốn nạn
như thế?

Thương tâm phất tay:

- Dùng gia pháp, quy củ cũ, kẻ ăn trong rào ngoài, đánh gãy hai chân.

Lập tức hái hán tử áo đen đi tới, lôi Sở Văn Lâu đứng dậy, mỗi người

kẹp một bên, một người khác đi ra sau chiếc xe Lincoln, lấy một cái gậy
đánh golf, tới trước mặt Sở Văn Lâu.

Sở Văn Lâu gào lên, nghe như lợn sắp bị chọc tiết:

- Cậu ơi cháu biết lỗi rồi, đừng, đừng cậu ơi.

Trương Thắng thất kinh, không ngờ Trương Nhị Đản dùng tới tư hình,

toát mồ hôi, ông cụ này sống thời nào, sao còn có chuyện mang gia pháp ra
thế này, đây đâu còn là xã hội phong kiến nữa:

- Lão gia tử, anh ta là người của lão gia tử, cũng là cộng sự của cháu,

chuyện này truyền đi thì ai cũng mất mặt, nên cháu mới không báo cho
cảnh sát. Theo cháu thấy, nên cách chức anh ta là đủ, nếu dùng tư hình,
chẳng may có kẻ tố cáo, không tốt thanh danh của lão gia tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.