CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 116

“Thì ra Cửu điện hạ là trụ cột trong quân doanh, tại hạ thất kính rồi!”

Lâm Nam khoát tay, liếc nhìn Tiêu Sơ: “Có phải một Quân hầu nhất phẩm
như huynh đang cố ý chế giễu ta đó không? Chẳng qua lúc nhỏ ta từng theo
hoàng huynh vào quân doanh chơi vài năm, về sau cảm thấy quá buồn
chán, bản thân ta cũng thật sự không chịu nổi nỗi khổ cực đó, cho nên
không tới đó nữa. Cả ngày lăn lê bò toài, đánh đánh giết giết, sao có thể
thoải mái bằng ôm mỹ nhân trong lòng cùng uống rượu ca xướng?”.

Tiêu Sơ mỉm cười, đuổi Chiến Phong lui xuống, khẽ khép lại câu chuyện

này.

Sau khi tiễn Lâm Nam, Tiêu Sơ quay trở về thư phòng, bèn lập tức lấy tất

cả các tin tình báo có liên quan đến hắn ra, cẩn thận xem kỹ từng cái một.

Chiến Phong lớn lên trong quân ngũ, hơn nữa còn từng ra trận giết giặc,

cho nên nó rất mẫn cảm với loại khí chất thiết huyết* đặc thù đó. Nếu chỉ
bởi vì Lâm Nam nhiều năm trước tuỳ tiện ở trong quân đội một khoảng
thời gian mà đã khiến cho Chiến Phong đột nhiên nổi sát ý, thế thì quả thật
là quá mức hoang đường.

Thiết huyết: Ám chỉ ý chí chiến đấu can trường, giàu lòng hy sinh.

Thường dùng trong phương diện quân sự.

Thật ra cho dù là nhiều tướng lĩnh vẫn còn tại quân ngũ đi chăng nữa,

cũng chưa chắc Chiến Phong đã chịu liếc nhìn ấy chứ, người thật sự khiến
nó phải cảnh giác đề phòng chỉ có thể là những ke rnguy hiểm toả ra khí
chất quyết đoán dũng mãnh từ trong xương cốt.

Có lẽ đây chính là thiên tính của động vật. Tuy nhiên, so với đôi mắt bị

nhiễm quá nhiều tạp chất của con người, khả năng phân biệt nhận thức của
động vật còn chính xác, đáng tin hơn.

Vả lại, tuy rằng chỉ gặp nhau hai lần nhưng Tiêu Sơ cũng đã láng máng

có một trực giác, có lẽ Lâm Nam không hề đơn giản như những gì y nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.