CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 152

Tiêu Sơ mỉm cười, nhiệt tình nói: “Mau ăn thử đi, trên đời này sợ rằng

muội là người đầu tiên có phúc được ăn món do đệ nhất gia tộc hoàng thất
Đại Sở ta hợp lực làm đó”.

“Thật sao?” Bạch Hạ bỗng thấy cảm động đến nỗi nước mắt lưng tròng,

cực kỳ nể mặt mà bỏ hết vào miệng, nhai nhai mấy cái, tức thì nước mắt
nàng đầm đìa, hàm hồ rên rỉ: “Tại sao họ lại hận muội như vậy…”.

Tiêu Sơ vì đạt thành gian kế nên thoải mái cười lớn.

Sở thích của phụ thân và Hoàng thượng trong tất cả mọi thứ đều là trống

đánh xuôi kèn thổi ngược, trộn mấy nguyên liệu nấu ăn do hai người kia
chọn thì khỏi cần nghĩ cũng biết sẽ có mùi vị gì. Còn trình độ nấu ăn tệ hại
của mẫu thân và muội muội thì quả thật là mẹ truyền con nối, lúc hợp lực
với nhau nhất định là vô cùng thuận lợi…

“Mau uống chút nước đi, đừng ăn nữa”, Tiêu Sơ vất vả lắm mới ngừng

cười. Y rót một ly trà đưa qua cho Bạch Hạ đang nước mắt giàn giụa: “Mùi
vị lạ là đúng rồi, điều này nói rõ đây đích thực là do chính tay họ làm từ
đầu đến cuối, người nhà ta không có tài nấu nướng, đành phải xin lỗi muội
bỏ quá cho. Có điều tấm lòng của họ là mười phần chân thật, hi vọng muội
có thể hiểu được”.

“Có thể, đương nhiên là ta hiểu rồi!” Bạch Hạ uống nước, chép chép

miệng, sau đó lại đưa tay bốc thêm một miếng nữa: “Thật ra nếm kỹ lại thì
cũng không khó ăn lắm đâu, mùi vị khá là đặc biệt”.

“Muội… không cần phải miễn cưỡng đâu…”

“Đúng lúc muội đang đói.”

Tiêu Sơ nhìn Bạch Hạ mỗi tay cầm một miếng, vui vẻ ăn lấy ăn để thì

hơi mím môi, không lên tiếng. Y chỉ yên lặng ngồi một bên, không ngừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.