CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 171

Chiến Phong lại chẳng hề cảm kích, vừa xoay người, cái đuôi rậm lông

liền quét một cái, nhẹ nhàng hất ai kia ngã lăn ra đất, sau đó lắc mông chạy
đến trước mặt Tiêu Sơ, vươn hai chi trước gác lên bờ vai y, dùng cái mũi
ẩm ướt của mình mà dụi lấy dụi để lên mặt, lên cổ Tiêu Sơ.

“Được rồi, được rồi, ta biết rồi, Chiến Phong của chúng ta không phải

thành tinh cũng chẳng phải yêu nghiệt, mà là lang vương…” Tiêu Sơ bị nó
chọc cho không ngừng cười lớn, ôm lấy đầu nó mà an ủi: “Chiến Phong
của chúng ta chính là đại anh hùng dũng cảm giết địch cơ mà!”.

Sói tuyết rướn cổ lên hú dài một tiếng, xoay đầu lại, đang định tỏ vẻ đắc

Tiêu Sơ thì ngay lập tức bị Bạch Hạ không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở
đằng sau mình thít chặt cổ, mạnh mẽ kéo nó ra chỗ khác trong tư thế đang
ngửa cổ lên trời: “Ta cnahr cáo ngươi, sau này không được thân mật với
Tranh Ngôn như vậy nữa, nếu không há chẳng phải ta suốt từ ngày đến tối
đều phải ăn nước mũi của ngươi sao?!”.

Sói tuyết chưa kịp phòng bị lền bi thảm rên “ư ử” mấy tiếng, cuối cùng

nó cũng phản kích, một chiêu “diều hâu trở mình” đã làm cho Bạch Hạ bổ
nhào xuống đất, rồi nó chớp chớp đôi mắt xanh biếc, khịt khịt cái mũi đen
xì, đột nhiên há miệng, thè chiếc lưỡi đỏ tươi ra mà tỉ mỉ rửa mặt cho Bạch
Hạ…

Bạch Hạ giãy giụa cũng vô dụng, muốn khóc cũng khóc không xong.

Tiêu Sơ đỡ trán, lẩm bẩm nói: “Phen này thì hay rồi, muội ăn nước mũi,

ta ăn nước miếng, ai cũng không sợ thiệt…”

Chiến Phong đắc ý, rung rung bộ lông trắng muốt, nhảy lên trên nóc nhà,

vui vẻ chạy biến đi, thoáng một cái đã không thấy nó đâu nữa.

Khi Bạch Hạ hổn hển bò dậy, Tiêu Sơ đã bê một chậu nước ấm từ trong

phòng ra: “Mau đến rửa mặt đi, vừa nãy muội cũng làm việc đến đổ mồ
hôi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.