CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 304

Câu nói này của nàng tác động đến mức đầu óc Tiêu Sơ cứ “ong ong”, y

lẩm bẩm: “Dùng lời nói khiến cho người ta phạm tội gọi là xui khiến, cũng
có thể bị phán ngồi nhà lao...”.

Y nhắm mắt, dựa vào trí nhớ đi tới chỗ giá áo, mò mẫm tìm được y phục

rồi men theo hơi nước từ từ bước lại gần tấm bình phong: “Hạ Hạ, cầm lấy
này”.

“Tới đây!”

Giọng nói lại vang lên ngay bên tại, Tiêu Sơ hoảng hốt, vội vàng muốn

lùi lại rời đi thì phần eo lại bị ôm lấy từ phía sau, hương thơm của cơ thể
thiếu nữ sau khi tắm xộc vào mũi y, khiến y chếnh choáng, say mê.

“Tranh Ngôn, sao huynh không mở mắt ra?”

Cả người Tiêu Sơ cứng đờ, không còn chút sức lực nào nữa: “Đừng đùa

nữa...”.

“Đùa cái gì? Ai đùa cơ? Huynh cầm lấy y phục của muội lại không đưa

cho muội, muốn làm chuyện gì xấu phải không?”

“...Đưa...đưa cho muội rồi...muội cũng phải tự cầm đi chứ...”

“Muội muốn huynh mặc giúp muội.”

Cuối cùng Tiêu Sơ cũng sụp đổ, y hơi dùng sức nhẹ nhàng giãy ra, nhấc

chân muốn bỏ đi. Phía sau thình lình vang lên một tiếng la nhỏ và một tiếng
va đập. Y bỗng hốt hoảng, trong lúc gấp gáp cũng không để ý nhiều, y xoay
người lại nhìn, vừa bàng hoàng vừa lúng túng.

Bạch Hạ đang dùng chiêu thức mông ngả về phía sau như chim nhạn hạ

cánh* mà ngã ngồi trên mặt sàn lênh láng nước, khuôn mặt còn nhăn nhó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.