CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 372

một lát liền nổi giận: “Sao huynh lại ăn cái này? Đang yên đang lành lại
muốn khiến mình khó chịu à? Từ lúc nào huynh lại trở nên không biết
thương yêu bản thân mình như thế, học ai không học đi học theo Lâm
Nam!”.

Chan mày Tiêu Sơ nhíu chặt, sau đó liền nhướng lên: “Ý muội là, ta cố ý

làm như vậy để thu hút sự chú ý của muội, giành lấy sự đồng tình của
muội?”, y khẽ lắc đầu, mỉm cười bất cần, ánh mắt lại lạnh lùng, vô cùng rời
rạc: “Sao? Muội cảm tháy ta ấu trĩ như vậy sao?”.

Thế là Bạch Hạ càng nổi nóng hơn: “Phải, hắn ấu trĩ, không tiếc thân tự

làm mình bị bệnh cũng cố nuôi dưỡng cây tuyết liên cho muội, thật quá ấu
trĩ phải không? Chỉ đáng tiếc rằng chính huynh đã nợ một phần ân tình ấu
trĩ này của hắn đấy! Thật cực khổ cho huynh rồi, Tiêu hầu gia!”.

Nói xong, nàng đặt mạnh hộp thuốc trong tay xuống bàn, đẩy cửa bỏ đi.

Tiêu Sơ lạnh lùng nhìn theo hướng Bạch Hạ rời đi, một lúc sau y mới từ

từ dựa mình vào lưng ghế, khép lại đôi mi còn đọng giọt mồ hôi lạnh, mệt
mỏi cùng cực.

Trên bàn tay vẫn luôn mở ra của y có một miếng bánh quả phỉ còn

nguyên vẹn.

Lúc trước chỉ cần liếc nhìn nàng đã biết được là y đau bao tử hay độc

phát, bây giờ nàng lai chẳng thể nhìn ra được nữa...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.