CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 388

“Kịp cái gì đây? Bắt đầu lại sao?”, Tiêu Sơ cười đau khổ đẩy nàng ra

khỏi lòng mình, lời nói lạnh nhạt đến mức không thể nghe thấy được bất cứ
cảm xúc nào: “Hạ Hạ, muội nói ra những lời như vậy, chứng tỏ rằng kỳ
thưc muội đã dao động rồi. Không có kết thúc thì nói gì đến bắt đầu?”.

Bạch hạ ngẩn ra nhìn y, há miệng muốn nói nhưng cổ họng lại khô rát,

không phát ra được âm thanh nào.

Bởi vì, nàng đột nhiên như nhìn thấy chính mình trước đây.

Biết được bệnh tình của mình, nàng cố ý xa lánh Tô Tử Chiêu. Sau đó

khi phát hiện ra mình đã dần nảy sinh tình cảm với Lâm Nam nàng liền
mượn cớ quyết đoán bỏ đi.

Nguyên nhân rất hiển nhiên chính vì nàng không muốn liên lụy đến đối

phương.

Đối với nàng mà nói, Tô Tử Chiêu như trưởng bối, như người thầy, là

người nàng ngưỡng mộ và ỷ lại từ khi còn bé, trong tình cảm này có lẽ
cũng có một tình yêu mơ hồ, nhưng đã phần là tình thân. Nếu trải qua một
khoảng thời gian dài, chắc hẳn sẽ có thể gắn bó nương tựa vào nhau tới
thiên trường địa cửu. Nhưng tất cả đã kết thúc vào năm nàng mười ba tuổi,
vẫn mơ hồ chưa hoàn toàn hiểu rõ tình yêu là gì.

Còn Lâm Nam thì xuất hiện ngay lúc nàng cô đơn rời xa gia đình, một

mình đi dạo chơi khắp nơi, hắn dịu dàng, ân cần, hài hước, dí dỏm còn hiểu
biết sâu rộng, cùng nàng đi du sơn ngoạn tủy, che chở nàng hết mực.
Những thứ này khiến nàng nhớ đến Tô Tử Chiêu, thế là nàng cũng bất giác
muốn gần gũi hơn. Nhưng rất nhanh chóng nàng đẫ biết được thân phận và
tính cách thật sự của Lâm Nam, khiến nàng tỉnh mộng.

Nếu như nói, cho dù đối với Tô Tử Chiêu hay Lâm Nam, nàng đều bởi vì

cùng một lý do mà cố ý dè dặt, đè nén tình cảm của chính mình, không dấn
sâu thêm nữa, vậy thì đối với Tiêu Sơ, ngay từ đầu nàng đã dốc hết tất cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.