CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 390

Bạch Hạ siết chặt nắm tay, vẫn nở nụ cười: “Huynh vẫn cứ như vậy,

không giữ muội lại”.

Tiêu Sơ không ngước mắt, cũng không nói gì.

Bạch Hạ yên lặng nhìn y, đợi rất lâu cũng không nghe được chỉ vài lời

của y, cuối cùng từ thất vọng chuyển sang tuyệt vọng, nàng giậm chân xoay
người bước bỏ đi.

Tiêu Sơ cũng xoay người bước đi theo hướng ngược lại, tốc độ rất nhanh,

không do dự cũng không lưu luyến.

Đến một góc vắng vẻ mới dừng lại, vịn vào một gốc cây non mà ho ra

búng máu.

Cành cây lay động, làm rơi xuống vô số giọt nước long lanh, thấm ướt

hơn nửa tay áo y.

Hôm sau, trời còn chưa sáng Tiêu Sơ đã đi ra ngoài, khi y trở về là lúc

mặt trời vừa ló dạng. Hạ nhân báo, hơn nửa canh giờ trước Bạch Hạ và Tô
Tử Chiêu đã cùng nhau rời đi rồi.

Tiêu Sơ nghe xong không nói gì, chỉ gật đầu tỏ ý đã biết rồi, sau đó y rảo

bước tới nơi dành cho khách.

Đang có vài tiểu thư đang quét sân, hai nha hoàn thu dọn trong phòng.

Ánh mặt trời chênh chếch, tiếng chim hót líu lo hòa cùng hương thơm nhẹ
của hoa cỏ, rộn rang tất bật, gọn gang ngăn nắp, nhưng, lại trống vắng lạ
thường.

Y tùy tiện đi xung quanh xem thử, cuối cùng dừng lại ở phòng ngủ, cách

bày biện trang trí trong đó quả nhiên đã khác hẳn với trước đây. Thì ra căn
phòng nàng thích trông như thế này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.