CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 391

Tiêu Sơ mỉm cười.

Nhẹ nhàng khép cửa lui ra, liền nhìn thấy trên những cái giá ở gian ngoài

đặt rất nhiều chai lọ, còn cả một ít thảo dược chưa dùng hết. Nàng chẳng
mang tới bất cứ thứ gì, vậy mà giờ lại để lại nhiều thứ đến vậy.

Thế là Tiêu Sơ lại mỉm cười.

Rời khỏi đó trở về tiểu viện của mình, người tới quét dọn vừa rời khỏi,

rất sạch sẽ cũng rất yên tĩnh.

Tiêu Sơ đứng ở cửa viện một lúc, sau đó hình như cảm thấy hơi mệt y

bèn ngồi nghỉ trên ghế đá một lát.

Khi y đứng lên, nhìn thấy cây trúc xanh bên cạnh đã cao bằng một người

đang đứng rồi, đột nhiên nhớ ra đó chính là cây trúc non lúc nàng tới đây
đã lấy thuốc để tưới, sau này tuy rằng y không dùng thuốc nữa, nàng cũng
vẫn hay bê một chén thuốc không biết dùng thảo dược gì sắc thành đến
ngồi xổm ở đó, vừa tưới vừa nói mãi không ngừng, có khi bên cạnh còn có
một con sói tuyết ngồi cùng, nghiêng đầu làm tư thế giống hệt như nàng.

Sự thật chứng minh, ván cược khi đó nàng đã thắng rồi. Cây trúc được

nuôi dưỡng bằng cách này, chẳng những không chết, mà còn lớn rất khỏe.
Tuy hiện giờ cẫn còn chưa xác định được nó có công hiệu như linh đan
diệu dược hay không, nhưng quả thực đã tỏa ra một mùi hương thảo dược
thoang thoảng, giống như mùi hương trên người nàng vậy.

Tiêu Sơ mỉm cười lấy mộ sợi dây được tết bằng tơ bảy sắc từ trong ngực

ra. Hôm nay vừa sáng ra y đã đi mua, còn nhờ ông chủ dạy y tết nữa, cho
nên trông hơi thô.

Vốn muốn tặng cho nàng làm kỷ niệm, song vẫn không đưa kịp. Nhưng,

chắc có lẽ nàng cũng không cần phải dùng tới nửa đâu nhỉ? Trở về quê

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.