CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 466

“Lẽ nào muội dùng sai từ rồi? Tư Đồ đại nhân không ngại đường xa, trèo

đèo lội suối tới đây tìm huynh, chắc hẳn phải có việc gì quan trọng lắm,
huynh giúp muội làm việc này xong tất nhiên vẫn phải trở lại đây đón tiếp
khách chứ còn gì nữa.”

(*) đón tiếp khách: Bạch Hạ ở đây cố ý dùng sai từ, ở đây cũng có ý như

kỹ nữ tiếp khách.

“... Đón tiếp khách...”

“À không, là tiếp khách.”

“...”

Tư Đồ Diên đứng lên: “Chuyến này ta đến đây cũng không có việc gì

quan trọng, chỉ đơn thuần muốn thắm cố nhân thôi”. Liếc nhìn con sói xám
đang nhìn trong sấp trong sân nghỉ ngơi và Chiến Phong canh giữ bên cạnh,
một tấc cũng không rời: “Chẳng qua thật không thể ngwof được, chỉ vỏn
vẹn vài năm mà đã vật đổi sao dời. Năm đó mũi kiếm huynh nhuốm đầy
máu, giết người vô số, bây giờ lại có thể ra tay cứu một con súc sinh!”.

Sắc mặt Tiêu Sơ tức khắc lạnh băng, cái lạnh thấm vào tận xương tủy:

“Năm đó đối diện với quân địch muốn xâm phạm Đại Sở ta, cần gì phải
thương hại?”. Y Ngừng một chút, sau đó giọng nói nhu hòa hơn hẳn: “Còn
sở dĩ hôm nay ta ra tay, chỉ đơn thuần bởi vì có người không muốn nhìn
thất những động vật xung quanh đây bị thương thôi”.

Tư Đồ Diên cắn răng, đã biết rõ mà vẫn cố hỏi: “Ai?”.

Tiêu Sơ mỉm cười nhìn Bạch Hạ, đang định trả lời thì nàng cứ như hoảng

sợ lắm mà xua tay lia lịa, giành nói trước: “Không liên quan gì đến ta đâu
nhé! Chuyện ân oán riêng tư giữa các người, ta không dính vào đâu”.

“Hạ Hạ...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.