CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 471

“Cho dù ngươi ngốc thật hay là giả ngốc thì tóm lại cũng đều là ngu ngốc.
Ngươi cảm thấy một nữ nhân ngu ngốc có thể sánh đôi với một nam nhân
như thế này sao?”.

Tiêu Sơ nghe xong lập tức phẫn nộ, đang muốn bùng nổ thì Bạch Hạ đã

cười hì hì đưa cây dù cho Tư Đồ Diên, đồng thời đáp lại: “Tục ngữ nói
đúng lắm, kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc. Ông trời trước giờ đều rất công
bằng, cho nên người ngốc như ta đây thì phải kết duyên với một nam nhân
tốt như Tranh Ngôn. Còn nữ nhân thông minh như Tư Đồ Diên thì phải...”.

“Đủ rồi!” Tư Đồ Diên hét lớn lên một tiếng, cắt ngang lời nàng còn đang

nói dở, vung roi ngựa lên rồi phi nhanh.

Nhưng vừa chạy được một đoạn ngắn thì đột ngột kéo dây cương ghìm

ngựa lại, nàng ta không quay đầu mà chỉ lạnh lùng nói một câu: “Trước giờ
ta chưa bao giờ hối hận vì những việc mình đã làm, cho nên ta không hề
hối hận mình vẫn luôn yêu huynh. Còn nữa, ta không thích mắc nợ người
khác, cũng không thích người khác mặc nợ mình. Món nợ giữa ta và huynh
dù sao cũng phải thanh toán đi thôi!”.

Nói xong nàng ta liền giục ngựa phi nhanh như tên bắn, chỉ còn thấy một

bóng dáng đỏ rực ẩn hiện trong màn mưa mù mịt.

“Huynh nợ cô ta cái gì?”

“Không biết.”

“Tóm lại không phải tiền thì cũng là tình!”

“Đều không phải.”

“Nam nhân mà đáng tin thì heo mẹ cũng biết leo cây, muội mới không tin

vào cái miệng của huynh đâu. Tối nay huynh ở chung với đám sói kia đi,
rồi mà nghiêm túc kiểm điểm!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.