CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 69

Đang ngồi ngẩn người thì mắt y bỗng dưng hoa lên, một cái đầu xù lông

đã chui vào lòng y, Tiêu Sơ không kịp phòng bị, thì cả người lẫn xe lăn đều
bị đẩy lùi về phía sau, đập mạnh vào tường. Không nhịn nổi y cau mày
mắng: “Chiến Phong, ngươi càng ngày càng lỗ mãng, đúng là gần mực thì
đen, gần đèn thì sáng!”.

“Này, huynh nói vậy là ý gì? Ai là mực? Ai bị đen?”

Tiêu Sơ hết sức thúc thời, không tiếp tục trả lời câu hỏi này nữa, vừa

ngẩng đầu lên đã không nén nổi phì cười, rồi cúi đầu xuống nhìn chú sói
tuyết đang kêu “ư ử” cọ vào người mình làm nũng, tức thì y cười khổ nói:
“Hai người đúng là vẽ hổ không giống lại thành vẽ mèo[2], hơn nữa còn là
mèo bẩn”.

[2] Nguyên gốc là “vẽ hổ thành chó” nghĩa là đặt mục tiêu quá cao, cuối

cùng không đạt thành, ngược lại trở thảnh trò hề, còn có nghĩa là mô phỏng
không giống thật, cuối cùng lại chẳng ra làm sao. Trong truyện Tiêu Sơ nói
như vậy ý trêu Bạch Hạ và Chiến Phong lớn rồi mà chẳng ra làm sao.

Tiêu Sơ đẩy con sói tuyết trên người toàn là cỏ dại, lá cây và bùn đất kia

ra, cố ý làm mặt lạnh căn dặn: “Đi tìm Tứ Muội để hẳn tắm rửa cho ngươi,
không tắm cho sạch sẽ thì đừng quay lại!”.

Chiến Phong tủi thân kêu “ư ử”, rồi ủ rũ cúi đầu đi ra. Khi đi qua Bạch

Hạ thấy nàng đang hí hửng, nó bèn dùng sức rũ lông thật mạnh, ngay lập
tức khiến cho một người nào đó vốn đã nhếch nhác trở nên càng bẩn thỉu
hơn.

Bạch Hạ nổi giận định nhấc chân đuổi theo thì cổ tay lại bị y kéo lại: “Cô

đùng bắt nạt nó nữa!”.

“Ta bắt nạt nó lúc nào? Huynh thiên vị nó!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.