CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 211

Thứ bảy sau, Ricardo Meliado bị bắt khi đang lãnh đạo cuộc biểu tình tại
một giảng đường ở Barcelona. Anh từ chối để cha mình bảo lãnh, trừ phi
ông chịu bảo lãnh luôn cho những người biểu tình khác cùng bị bắt với anh.
Ông từ chối, bước đường công danh của anh đến đó chấm dứt và chấm dứt
luôn cả chuyện lấy vợ. Đó là năm năm về trước. Năm năm với những hiểm
nguy và những vụ thoát hiểm diệu kỳ, năm năm đầy xáo động của cuộc
chiến đấu cho một mục đích mà anh tha thiết tin yêu. Giờ đây anh đang
phải trốn khỏi cảnh sát, lại phải gánh thêm một bà sơ câm và ngớ ngẩn đi
xuyên Tây Ban Nha.
– Ta đi tiếp theo đường này. - Anh nói với Graciela, thận trọng không chạm
vào tay cô.
Họ bỏ phố chính sang phố nhỏ Sanvaientin. ở góc phố là một cửa hiệu bán
nhạc cụ.
Ricardo nói:
– Tôi có một ý kiến. Sơ đợi ở đây, tôi sẽ quay lại ngay.
Anh vào cửa hiệu, bước đến chỗ người bán hàng.
– Xin được phục vụ ông! - Người ấy vồn vã.
– Tôi muốn mua hai cây đàn ghita.
– Ông thật may mắn. Cửa hàng chúng tôi vừa nhập vài cây loại Ramrezes.
Loại tốt nhất đấy.
– Có lẽ, tôi muốn một loại khác, chất lượng không cẩn đến mức đó. Bạn tôi
và tôi chơi tài tử thôi mà.
– Xin như ý, thưa ông. Loại này nhé? - Anh ta bước sang một góc khác bày
đến chục chiếc ghita. - Hai cây Kono này tôi chỉ lấy ông mười ngàn peseta.
– Ổ, không. - Ricardo chọn hai chiếc loại rẻ tiền.
– Loại này chơi cũng hay lắm ...
Vài phút sau, Ricardo bước ra phố với hai cây đàn, anh những mong sơ
Graciela đã bỏ đi, nhưng cô vẫn đứng đó., bất động chờ đợi. Ricardo mở
nút chiếc dây đeo trên một cây đàn, đưa cho cô.
– Đây, sơ khoác cái này lên vai.
Cô tròn mắt nhìn anh.
– Sơ không lo phải biểu diễn. Ricardo kiên nhẫn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.