CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 214

Ricardo quay lại chỗ Graciela đang đợi.
– Những người Digan này sẽ cho ta đi nhờ tới Abaio.
– Anh bảo cô. - Ta sẽ lên xe cuối.
Trong một giây, anh tin chắc cô sẽ từ chối. Sau một lát do dự một chút, cô
đi theo anh.
Có tới sáu người Digan trong xe, và họ thu xếp chỗ cho hai người. Ricardo
định giúp Graciela trèo lên xe nhưng lúc anh vừa chạm vào tay cô thì đã bị
cô đẩy mạnh ra khiến anh tròn mắt ngạc nhiên. Được thôi, đồ chết tiệt. Anh
bắt gặp một thoáng da thịt của Graciela khi cô tự mình leo lên và không thể
xua đi ý nghĩ nàng có đôi chân đẹp chưa từng thấy.
Họ cố gắng xoay xở lấy một tư thế thoải mái trên sàn gỗ cứng để bắt đầu
một chuyến đi dài. Graciela ngồi co ở một góc, mắt nhắm, môi mấp máy
đọc kinh.
Ricardo không thể rời cặp mắt khỏi cô.
Ban ngày, mặt trời trở thành lò nung, giội lửa xuống đầu họ, mặt đất nóng
như rang. Bầu trời xanh thẳm không một gợn mây, thỉnh thoảng khi xe đi
qua những cánh đồng trống, lại thấy những con chim khổng lồ bay vút lên
không trung Bbuitre leonado, Ricardo nghĩ những con chim kền kền, mình
sư tử đầu chim.
Cuối chiều, đoàn xe Digan dừng lại và người cầm đầu đi tới xe cuối:
– Chúng tôi chỉ có thể đưa anh chị tới đây thôi. Ông ta bảo Ricardo. -
Chúng tôi sẽ đi tiếp Vinelas Đường khác.
– Tốt quá rồi. - Ricardo nói. Cảm ơn ông lắm.. Anh chìa tay ra định đỡ
Graciela, rồi lại vội vàng thu về. .
Ricardo quay sang người kia:
– Mong ông rộng lòng để lại cho tôi và vợ chưa cưới, của tôi một ít đồ ăn?
– Ông ta quay sang nói gì đó với một phụ nữ bằng tiếng nước ngoài, vài
phút sau hai gói đồ ăn được chuyển tới Ricardo.
– Cảm ơn nhiều, - anh đưa ra một ít..tiền.
Ông ta nhìn anh một lát:
– Anh và bà sơ đã trả tiền đồ ăn rồi.
Anh và bà sơ. Nghĩa là ông ta đã biết. Mặc dầu vậy Ricardo không cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.