CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 55

tan ra. Cái việc kinh khủng đến với cô đã lan ra khắp LasNavas del
Marques, nhưng không ai có thể làm gì được. Dolores Pinero đã nói với
cảnh sát rằng con gái bà bị vỡ đầu do ngã.
– Con có thấy khá hơn không, con của ta?- Cha Perez hỏi.
Graciela gật đầu. Cử động làm cô cảm thấy đau đớn:
– Cảnh sát đang muốn hỏi nhiều vấn đề. Con có muốn Cha nói lại với họ
điều gì không?
Chỉ là tai nạn thôi mà. - Cuối cùng cô nói.
Linh mục không chịu nổi cái nhìn trong mắt cô gái. - Cha hiểu. Điều cha
phải nói đau đớn khôn tả. Graciela, cha đã nói chuyện với mẹ con ...
Và Graciela hiểu ra.
Con ... con không thể về nhà được nữa, phải không?
Cha sợ là không được. Chúng ta sẽ nói chuyện đó sau. - Cha Perez cầm tay
Graciela.- Mai cha sẽ quay lại thăm con.
– Cám ơn cha.
Khi linh mục đi khỏi, Graclela nằm đó cầu nguyện. Lạy Chúa kính yêu.
Chúa hãy để cho con được chết. Con không muốn sống.
Cô còn biết đi đâu về đâu. Sẽ chẳng bao giờ cô được nhìn lạì căn nhà của
mình, hay những khuôn mặt quen thuộc của thầy cô giáo. Chẳng còn gì trên
thế giới này dành cho cô cả.
Một hộ lý đến bên giường.
– Em cần gì không?
Graciela nhìn cô hộ lý, tuyệt vọng.
Hôm sau. Người bác sĩ lại xuất hiện.
– Có tin vui đây. - Ông ta nói lúng túng. Cô đã khỏe, ra viện được rồi. Đó là
lời nói dối, nhưng phần sau thì là sự thật. Chúng tôi cần giường cho bệnh
nhân mới.
Cô được tự do đi. Nhưng đi đâu?
Một giờ sau cha Perez tới, có thêm một linh mục khác.
– Đây là Cha Berrendo, một bạn cũ của cha.
Graciela liếc nhìn vị linh mục nom yếu ớt.
– Chào cha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.