CẬU ẤY ĐI TIẾT THANH MINH BÊN CẠNH MỘ CỦA TÔI - Trang 104

...Tóm lại đúng chỉ là giấc mơ thật rồi...

Hẳn rồi. Nếu nó không phải là mơ thì Tun chạm vào tôi thế nào được

cơ chứ?

Đã lâu rồi tôi không mơ. Có thể là vì lúc ở đó chỉ toàn những hoạt

động lặp đi lặp lại nên tôi chưa bao giờ mơ đến như vậy.

Dù không chắc lý do tôi mơ đến chuyện này là vì điều gì nhưng có thể

vì tôi luôn muốn động chạm thân thể với cậu ấy, đến lúc đạt được ý nguyện
rồi nên mới khiến tôi nuôi hi vọng hơn mức ấy chăng.

Tôi thở dài trước khi dùng tay xoa bóp khắp cơ thể, cầu nguyện rằng

đó chỉ là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng tôi mơ giấc mơ này. Bằng
không tôi sẽ không dám nhìn mặt Tun nữa mất.

...............................................................

..........................................

......................

Nhưng lời cầu nguyện đó không hề thành sự thật.

Sau đó tôi lại mơ về giấc mộng đó thêm vô số lần. Tôi mơ thường

xuyên đến nỗi từ sau khi đến đây, tôi chẳng dám nhìn thẳng mặt Tun nữa
nhưng ngược lại cũng khiến tôi bắt đầu chấp nhận việc ngủ mơ thấy người
mình thích không có gì là lạ lùng cả.

Trong mỗi giấc mơ, chúng tôi chưa bao làm gì hơn ngoài những nụ

hôn hoặc quá lắm cũng chỉ là cắn mút nhau. Nhưng chỉ như vậy thôi cũng
đã khiến tôi sung sướng lắm rồi.

"Anh Met...Hôm nay có lẽ em sẽ về hơi muộn đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.