CẬU ẤY ĐI TIẾT THANH MINH BÊN CẠNH MỘ CỦA TÔI - Trang 155

đã có nhiều rồi nên em muốn có địa vị và danh vọng hơn. Nếu em là thẩm
phán thì ai ai cũng phải kính trọng và nể phục."

Tôi ngước mặt lên ngay khi nghe xong câu nói của cậu ấy. Thử nghĩ

thì đúng như Tun nói thật. Có trí tuệ đúng là rất tốt. Càng có kiến thức về
pháp luật thì người ta lại càng đặc biệt nể sợ.

Nhưng điều tôi không ngờ đến là đối phương lại có tham vọng đến

như vậy. Hoặc có thể thời gian qua cậu ấy chưa bao giờ thẳng thắn nhắc
đến chuyện này nên tôi không đoán ra.

"Tóm lại là muốn làm vì nó mang tính thử thách và muốn người khác

kính trọng hả?" Tôi hỏi cậu ấy. Việc đối phương không trả lời như thể củng
cố thêm suy nghĩ đó. Tôi liền mỉm cười một chút. "Mục tiêu lớn ghê."

Nếu Tun đem chuyện này ra nói với người khác, tôi nghĩ cậu ấy chắc

chắn sẽ bị đánh giá là tham vọng hoặc là ham mê quyền lực. Có khi lý do
cậu ấy chưa từng nhắc đến chuyện này là vì sợ bị tôi nhìn bằng con mắt kỳ
lạ hay sao đó không biết. Song giờ cậu ấy đã biết chắc tôi là con người như
thế nào nên mới dám nói.

Như đã nói, tôi không hề cảm thấy cậu ấy kỳ quặc. Vì đôi khi chính

tôi cũng thích đặt cho mình những mục tiêu lớn, chỉ là tôi chưa từng nói
hay thể hiện ra mà thôi.

Có thể Tun là người đầu tiên nhìn ra được con người tôi.

Tôi nghĩ bản chất của tôi và Tun không khác gì nhau, có lẽ khác nhau

cũng chỉ một vài chuyện. Chả trách tôi lại cảm thấy vui vẻ mỗi khi bên cậu
ấy lạ thường.

Tun cho xe vào bãi đậu, việc đó khiến tôi nhận ra mình đã đến nơi rồi.

Có thể vì bên ngoài và bên trong thời tiết đều âm u như nhau nên tôi mới
quên không để ý một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.