CẬU ẤY ĐI TIẾT THANH MINH BÊN CẠNH MỘ CỦA TÔI - Trang 163

Sau chuyện ngày hôm đó, tôi có cảm giác tâm trạng Tun có vẻ tốt lên

thấy rõ, dù không nhiều lắm nhưng chắc chắn vẫn tốt hơn tuần trước khi đi.
Đến mức tôi bắt đầu không dám chắc giấc mơ đêm đó có phải chỉ là chuyện
tôi tự tưởng tượng nên không.

Ngoài việc tâm trạng tốt hơn, vẫn còn một chuyện đó là cậu ấy cũng

đối xử tốt với tôi hơn nhiều.

Tôi còn tự hỏi Tun có ăn phải cái gì hay bị đem đi tẩy não hay không

nhưng nghĩ lại thì không đúng lắm. Thế thì tức là gặp chuyện vui nên mới
như thế này rồi.

Với suy nghĩ đó, tôi để sách trên bàn rồi mải miệt đọc mãi cho đến khi

Tun đặt ly nước xuống rồi ngồi cạnh tôi.

"Anh Met...Còn nhớ chuyện mà em nói sẽ đưa anh đi chơi không?"

Nghe xong câu nói của cậu ấy, tôi liền ngẩng mặt lên khỏi trang sách

rồi gật đầu.

"Anh thích đi biển chơi không?"

Nghe cậu ấy nói đến đây tôi liền sững người một chút rồi hỏi lại.

"Định đưa anh đi biển chơi hả?"

Lúc còn sống không mấy khi tôi được ra biển chơi. Tuy nhiên cũng

không phải là chưa bao giờ đi, chỉ là nó vô cùng mơ hồ trong trí nhớ nên tôi
chẳng nhớ nổi một kỉ niệm đẹp nào.

"Vâng. Vừa hay em có công việc ở phải qua đêm ở đó nên muốn rủ

anh cùng đi." Tun nói trước khi cầm ly nước lên uống rồi mở TV. "Với lại
em cũng không muốn để anh ở nhà một mình."

Tôi nhíu này hỏi lại cậu ấy. "Tại sao chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.