CẬU ẤY ĐI TIẾT THANH MINH BÊN CẠNH MỘ CỦA TÔI - Trang 53

Càng nói mắt tôi lại càng rưng rưng. Tôi cố kiềm nén cảm xúc lâu ơi

là lâu, đến lúc đối phương chuẩn bị đi thì lại bùng phát.

"Rồi, không có khóc." Tun nói khi cúi thấp người xuống ôm tôi vào

lòng. Nó hẳn phải là cái ôm lạnh lẽo vì tôi chẳng thể cảm nhận được thân
nhiệt của đối phương. Tuy nhiên, có thể là do tự tưởng tượng mà tôi cảm
giác nó vô cùng ấm ấp. "Năm sau em sẽ tới tìm anh."

Tôi cúi đầu không nói gì, cũng chẳng nghĩ sẽ giải thích hiểu lầm lúc

tiễn đối phương ra xe.

Mãi cho đến khi chiếc xe ấy khuất dạng.

Tôi mới nhận ra rằng hai bên má đã ướt đẫm bởi nước mắt.

------------------------------------------------------------------

[Hết chương 6]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.