CẬU ẤY ĐI TIẾT THANH MINH BÊN CẠNH MỘ CỦA TÔI - Trang 85

lẽ tôi đang cảm thấy vô cùng háo hức với không khí tấp nập nơi thành thị
mà đã từ lâu rồi tôi chưa được thấy, đến nỗi mắt tôi không tài nào dứt khỏi
gương.

......................................................

.................................

...................

Đến khi lấy lại được ý thức một lần nữa là lúc Tun tắt máy xong xuôi.

Tôi chỉnh ghế ngồi thẳng dậy rồi bước xuống xe đi theo cậu ấy.

Sau khi đi thang máy lên rồi bước tới trước cửa phòng, Tun dùng ngón

trỏ ịn lên một chiếc máy kỳ lạ màu đen. Tôi nhìn hành động đó với một sự
khó hiểu. Chẳng bao lâu sau, cậu ấy kéo ngón tay ra và rồi cánh cửa tự
động bật mở.

Gì thế này...Hệ thống mở cửa kiểu mới bằng cảm ứng à...?

Tôi nhịn không nổi mà thử đưa ngón trỏ lên ịn theo dù biết chẳng ịn

được đâu. Trong lúc đang háo hức với điều mới mẻ trước mặt, Tun gọi tôi
vào trong phòng.

Ban đầu tôi nghĩ cái máy màu đen trước phòng đã lạ rồi, đến khi bước

chân vào thì lại càng cảm thấy kỳ lạ hơn. Căn phòng này vô cùng rộng rãi
thoáng đãng. Rộng đến nỗi tôi gần như không nghĩ nó ở trong một tòa
chung cư hay gì hết. Giống như là bưng cả căn nhà đặt trong phòng luôn
vậy.

Căn hộ chia thành 3 phòng, có phòng khách, phòng bếp và một cái ban

công đủ rộng để làm thành một khu vườn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.