CẬU BÉ ĐÁNH GIẶC CỜ ĐEN - Trang 51

ngực Sìn thì hai tên bạn đã nhảy tới giữ lấy cánh tay của nó, chúng không
để xảy ra việc xô xát giữa anh em cùng bọn.

Sìn thở khói, thân mật vỗ vai kẻ định giết mình:

- Khá lắm! Khá lắm! Ta thử chú mình đấy thôi. Bây giờ ta đã biết chắc

rằng chú mình thực can trường. Khá lắm! Người nào cũng được như chú thì
chuyến đi này tất phải chót lọt, mọi sự đều tốt đẹp, nghĩa là lão Quản Hầu
sẽ bị thua ta. Thôi ngồi xuống, cất dao đi!

Tên kia lầu nhầu mấy câu nữa rồi ngồi xuống, lấy thuốc lá ra hút, và ngồi

lì một xó như ban nãy. Phi càng hồi hộp. Sự sống chết, cậu thấy bọn kia coi
như một trò đùa. Nghĩ đến những cảnh hỗn loạn của rừng núi, nghĩ đến mái
tóc lưa thưa bạc trắng của ông Quản, ân nhân cậu, mà lo…

Một tên già nhất bọn nói:

- Lạ quá! Mặt trời đã lên cao rồi, sao chưa thấy nó đến báo tin.

Sìn hỏi gay gắt:

- Thế bác dặn nó thế nào?

- Tôi dặn nó rằng: Cứ nói cho lão Quản biết là tối hôm nay bọn ta sẽ tải

hàng qua rặng núi phía bắc. Tất lão Quản tin ngay lời nói mà đến rình ở
rặng núi phía bắc suốt đêm. Thế là lão mắc mẹo ta, vì trong khi ấy ta sẽ tải
hàng vượt rặng núi phía đông, ung dung như đi chơi. Còn lo gì nữa!

Tên già cười đắc chí. Sìn và cả bọn cũng đắc chí cười theo. Rồi chúng

vui vẻ xúm cả vào bàn đèn thuốc phiện, thi nhau hút.

Có ba tiếng gõ ám hiệu riêng. Cả bọn ngóc cổ lên nhìn ra. Một tên gày

bé chui vào. Sìn reo lên:

- Giỏi! Tin tức ra sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.