CẬU BÉ ĐÁNH GIẶC CỜ ĐEN - Trang 68

Tới khu rừng, Đắc đến trước lùm dứa dại đập loạn xạ, miệng quát tháo,

con trăn nghe tiếng người bèn lao ra đuổi. Đắc bỏ chạy, nhử cho con trăn
đuổi theo. Đắc chạy tới một gốc cây to, chờ con vật đến. Đắc lập mẹo sẵn:
cậu tựa áp lưng vào thân cây. Trăn thò đuôi ra (giống trăn vốn hay quấn
bằng đuôi trước) quấy lấy cây đa và người. Thừa lúc trăn quấn chưa chặt.
Đắc co người thụt xuống đất. Mình trăn trơn nhày nhụa, cậu tụt ra rất dễ.
Rồi nhanh như cắt, cậu cắm chiếc dùi nhọn đóng chịt cổ trăn vào thân cây,
đoạn rút dao chém đầu nó rơi xuống đất, mình nó quằn quại một hồi cũng
rơi theo nốt. Thế là trừ xong cái hại lớn cho dân làng, cậu tinh nghịch nhặt
thân trăn quấn vào mình, tay cầm chiếc đầu trăn đẫm máu đi vào làng.
Làng đang có phiên chợ. Cậu vứt mình trăn và đầu trăn lên mái chợ, rồi
lẳng lặng đi.

Thấy thằng bé con mười tuổi mà chém được trăn to như thế, ai trong thấy

cũng phải kinh hồn. Họ đứng nhìn xác trăn, không dám mò tới. Nhà nào
không may có người bị trăn nuốt thì vác dao ra đâm vào bụng nó, vừa khóc
vừa nguyền rủa.

*

Một năm trời làm mất mùa. Nắng cháy như đổ lửa. Người chết đói nằm

la liệt. Chim muông, thú vật trong rừng đi mất hết.

Đắc lần hồi nuôi mẹ, kiếm không đủ ăn. Cậu lo dành dụm ít ngô khoai

cho mẹ, rồi một hôm lạy mẹ xin đi kiếm ăn ở các vùng khác.

Cậu đến một vùng xa xin làm seo thuê cho làng để kiếm ít ruộng của

làng mà cầy cấy. (Tiếng Nghệ An, Hưng Nguyên gọi seo là thằng mõ làng).
Cậu thấy tục làng ấy dã man quá. Những người tai mặt già cả thì tham ăn
tham uống, cậu chỉ muốn trừng trị chúng một trận, nhưng lại sợ làm hại mẹ
già ở nhà, nên đành nhẫn nhục mà hầu hạ chúng cho xong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.