Kế đến ta phải mướn một bác thợ nề để cắt một phiến đá dày đặt vừa trên
miệng hố như một bia mộ. Điều đặc biệt quan trọng là phiến đá phải được
cắt chính xác y khuôn để niêm hố thật vừa vặn. Sau khi ta đã phủ một lớp
hỗn hợp sắt, muối và keo gắn chặt vào đế dưới của phiến đá và bên trong
lòng hố, đấy là lúc ta đưa một ông kẹ vào trong an toàn.
Chuyện này thì không khó lắm. Máu, sữa hay trộn cả hai thứ lại với nhau
lúc nào cũng có tác dụng. Phần thực sự khó khăn là việc thả phiến đá vào
đúng vị trí khi ông kẹ đang ăn. Tỷ lệ thành công phụ thuộc vào chất lượng
của đội ngũ trợ giúp mà ta đã thuê.
Tốt nhất là nên có bác thợ nề đứng gần ngay bên và một hai anh thợ phụ
kéo xích điều khiển từ giàn cẩu bằng gỗ đặt bên trên hố, như thế sẽ giúp cho
việc hạ phiến đá xuống được nhanh gọn và an toàn.
Đấy là sai lầm mà Billy Bradley đã phạm phải. Khi ấy là cuối mùa đông
và thời tiết quá khắc nghiệt khiến Billy chỉ mong chóng được trở về chiếc
giường ấm áp của mình. Thế là cậu ta cắt bỏ công đoạn.
Cậu ấy đã sử dụng nhân công địa phương, những người trước đây chưa
từng làm loại công việc này. Bác thợ nề đã nghỉ tay ăn tối, hứa rằng sẽ quay
lại trong vòng một tiếng đồng hồ, nhưng Billy lại quá nôn nóng không thể
chờ được. Cậu ấy đã lừa đưa được ông kẹ vào hố không mấy rắc rối nhưng
lại vấp phải khó khăn với phiến đá. Đêm ấy là một đêm ẩm ướt, thế là phiến
đá trượt đi, làm kẹt tay trái của cậu dưới mép đá.
Xích cần cẩu bị kẹt nên thợ phụ không thể nhấc đá lên, và trong khi
những nhân công đang loay hoay với nó, một trong số họ vội chạy về tìm
bác thợ nề, thì ông kẹ, cáu tiết vì bị mắc kẹt dưới tảng đá, bắt đầu tấn công
những ngón tay của Billy. Bạn thấy đấy, đây là một trong những ông kẹ
nguy hiểm nhất. Chúng được gọi là “Kẹ Xé Xác” và thường là chúng ăn gia
súc mà sống, nhưng ông kẹ hôm ấy còn biết đến cả vị máu người.
Đến khi phiến đá được nhấc lên, gần sau đấy cả nửa tiếng đồng hồ, mọi
chuyện đã quá muộn. Ông kẹ đã gặm đến đốt xương thứ hai trên những
ngón tay của Billy và lúc ấy đang mải hút lấy máu từ người cậu. Những