CẬU BÉ HỌC VIỆC VÀ THẦY TRỪ TÀ - TẬP 2 - Trang 109

đến kiểm tra cánh cửa kia. Tôi đã không khóa cửa lại phòng trường hợp
Alice hay Thầy Trừ Tà đi gần ngay sau mình.

Thông thường tôi cũng khá nhạy khi nhìn trong bóng tối, nhưng trong

hầm mộ này dường như mỗi lúc một tối đen hơn nên tôi phải lôi hộp nhóm
lửa ra khỏi túi áo khoác. Tôi quỳ xuống rắc rắc một nhúm bùi nhùi ra trên
mặt đá. Thật nhanh tay, tôi dùng viên đá và miếng kim loại để đánh lửa, rồi
vài giây sau, tôi đã thắp được nến lên.

Có được ánh nến soi đường rồi, tôi di chuyển lanh lẹ hơn, nhưng không

khí quanh tôi đang mỗi lúc một trở lạnh theo từng bước đi, và cách trước
đấy không xa tôi có thể nhìn thấy những đốm sáng ma quỷ lập lòe trên
tường. Lần này cũng vậy, những hình thù dạ quang trắng nhởn bay vụt ra vụt
vào trong bóng tối, nhưng giờ đây chúng còn nhiều hơn khi nãy. Thế giới
những kẻ đã chết đang tụ về. Chuyến đi dọc đường hầm của tôi lúc trước đã
đánh động bọn họ.

Tôi dừng phắt lại. Gì thế nhỉ? Đâu đấy xa xa tôi nghe thấy tiếng chó tru

lên. Tôi đứng im, tim đập thình thịch. Là con chó bình thường hay biết đâu
đấy là Quỷ Độc? Ông Andrew từng nói đến một con chó ngoao to lớn với
hàm răng dữ tợn. Một con chó to lớn mà thực chất chính là tên Quỷ Độc.
Tôi cố tự bảo rằng mình chỉ đang nghe thấy tiếng của một con chó thực thụ
thôi, không biết bằng cách nào mà nó đã lang thang xuống hầm mộ này. Dẫu
sao thì, nếu mèo đã xuống được đến tận đây thì sao chó lại không thể chứ?

Tiếng tru lại vang lên, lắng đọng trong không gian một đỗi lâu, ngân nga

vang dội dọc đường hầm hun hút. Là ở trước mặt hay sau lưng tôi ấy nhỉ?
Trong đường hầm này hay trong đường hầm khác? Thật không thể phân biệt
được. Nhưng khi còn tên Phán Quan và thuộc hạ của hắn đang đuổi theo sau
thì tôi chẳng có lựa chọn nào ngoài việc tiếp tục di chuyển về phía cổng.

Thế là tôi nhanh chân bước, người run lập cập vì lạnh, đi vòng tránh qua

con mèo bị chẹt, đi mãi cho đến điểm nơi chĩa hai đường hầm nhập lại làm
một. Cuối cùng, tôi quành qua khúc quanh và trông thấy Cổng Bạc. Đến đấy
tôi đứng lại, hai đầu gối bắt đầu lẩy ba lẩy bẩy, đầu óc hoảng sợ chẳng muốn
bước tiếp. Vì ở phía trước, trong bóng tối bên ngoài quầng sáng của ánh nến,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.