CẬU BÉ HỌC VIỆC VÀ THẦY TRỪ TÀ - TẬP 2 - Trang 125

“Đừng Tom, đừng để tớ ở dưới này. Khi còn có con ma ấy nữa...”

“Tớ tưởng cậu không sợ cơ mà.”

“Tớ đâu có sợ. Nhưng lần rồi lúc thiếp đi tớ cảm thấy như nó bắt đầu siết

lấy cổ tớ. Nếu cậu không có đây, chắc nó sẽ còn làm nhiều trò hơn nữa.”

“Vậy thì đi cùng tớ nào. Sẽ không nguy hiểm đến thế đâu vì trời sẽ vẫn

còn tối. Với lại nơi ẩn náu tốt nhất là giữa đám đông người mà. Đi nào, làm
ơn đấy. Cậu thấy sao?”

“Có kế hoạch gì không?” Alice hỏi. “Có điều gì cậu chưa nói cho tớ biết

không?”

Tôi lắc đầu.

“Tớ cũng nghĩ thế,” cô ấy đáp.

“Alice này, tớ chỉ đi xem sao thôi mà. Nếu tớ không thể giúp gì được,

chúng ta sẽ rời đi ngay. Nhưng tớ sẽ không bao giờ tha thứ cho mình nếu tớ
ít nhất còn không cố thử.”

Ngập ngừng miễn cưỡng, Alice đứng dậy. “Tớ sẽ đến xem qua thôi đấy,”

cô nói. “Nhưng cậu phải hứa với tớ là nếu tình hình quá nguy hiểm thì
chúng ta phải quay về ngay lập tức. Tớ rành tên Phán Quan hơn cậu. Tin tớ
đi, chúng ta không nên gây rắc rối ngay trước mũi hắn.”

“Tớ hứa,” tôi đáp.

Để chiếc túi và thanh trượng của Thầy Trừ Tà lại hầm rượu, chúng tôi

khởi hành đến Fishergate, nơi phiên xử diễn ra.

Ông Andrew nói là nửa thị trấn này đã thức giấc. Nói thế hơi quá, nhưng

vào lúc sáng sớm như thế này đúng là có thật nhiều ánh nến hấp háy đằng
sau những màn cửa và cũng thật nhiều người dường như đang vội vã băng
qua những con phố tối thui cùng hướng với chúng tôi.

Tôi gần như cho là chúng tôi sẽ không đến được đâu gần tòa nhà cả, rằng

đám lính gác sẽ xếp dọc dài ở bên ngoài, nhưng ngạc nhiên sao khi tôi chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.