CẬU BÉ HỌC VIỆC VÀ THẦY TRỪ TÀ - TẬP 2 - Trang 166

“Đừng có lỗ mãng thế chứ, Jack!” Ellie mắng. “Mà này, em nghĩ gì về bé

Mary của tụi chị nào? Tháng trước anh chị mới cho bé rửa tội đấy. Bé lớn
khá nhiều kể từ lần cuối em gặp, phải không nào?”

Tôi mỉm cười gật đầu. Tôi rất đỗi kinh ngạc khi thấy đứa bé lớn mới

nhanh làm sao. Thay vì còn là một em bé xíu xiu với khuôn mặt đỏ hồng
nhăn nheo, giờ đây con bé đã đầy căng tròn ủm và tay chân cứng cáp cùng
vẻ mặt lanh lợi hiếu kỳ. Bé trông như đã sẵn sàng rời khỏi đầu gối chị Ellie
mà bắt đầu bò quanh sàn bếp rồi.

Tôi không thấy đói cho lắm, nhưng ngay khi mẹ xúc một phần đầy ắp

món hầm nóng sốt vào đĩa cho tôi thì tôi cắm cúi ăn ngay.

Chúng tôi vừa dùng bữa xong thì mẹ đã mỉm cười với anh Jack và chị

Ellie. “Mẹ có chuyện phải bàn với Tom,” bà nói. “Vậy sao hai con không lên
lầu ngủ sớm một lần đi nhỉ? Với lại Ellie này, đừng lo chuyện rửa bát đĩa.
Mẹ sẽ làm cho.”

Trong đĩa vẫn còn sót lại chút món hầm và tôi nhìn thấy mắt Jack đảo

nhanh từ đĩa ấy sang mẹ. Nhưng Ellie đã đứng dậy nên Jack chậm chạp làm
theo. Tôi có thể thấy là anh ấy chẳng vui vẻ gì.

“Con nghĩ con sẽ dẫn chó dạo quanh hàng rào ngoài rìa trước đã,” anh

nói. “Tối qua có con cáo lởn vởn quanh đấy.”

Anh vừa rời khỏi phòng thì tôi buột miệng hỏi ngay câu hỏi mà nãy giờ

tôi đang nôn nóng muốn biết.

“Thầy ấy sao rồi mẹ? Liệu thầy Gregory có ổn không ạ?”

“Mẹ đã làm những gì có thể cho ông ấy rồi,” mẹ tôi đáp. “Nhưng những

vết thương vùng đầu thường là tự chúng lành lại bằng cách này hay cách
khác. Chỉ có chờ mới biết thôi. Mẹ nghĩ con nên đưa thầy trở về Chipenden
càng sớm càng tốt. Ở đây ông ấy cũng được chào đón nhưng mẹ phải tôn
trọng ý kiến của Jack và Ellie nữa.”

Tôi gật đầu và buồn bã nhìn xuống bàn.

“Con có thể ăn thêm phần nữa không, Tom?” mẹ hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.